Mục lục
Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sơn Điền Nhất Mã đối với Nhạc Trọng đánh giá cực cao:
- Đây là do hắn túng dục quá độ, buông lỏng nhất thời mới khiến tôi có ba thành nắm chắc. Nếu như hắn vẫn bảo trì cảnh giác, tôi thậm chí không cách nào tiếp cận hai mươi mét quanh người của hắn.
Sơn Điền Nhất Mã ám sát vô số cường giả, tiêu diệt qua rất nhiều biến dị thú, tang thi cao cấp mới có thể tinh tường cảm giác được trong người Nhạc Trọng ẩn chứa lực lượng khủng bố. Đó là do Sơn Điền Nhất Mã trải qua vô số lần chém giết sống chết rèn luyện thành bản năng.
Đảo Tân Cửu Nghĩa phất phất tay:
- Lui ra đi!
- Dạ!
Sơn Điền Nhất Mã chợt chậm rãi đi vào trong bóng tối biến mất không còn gì nữa.
Đảo Tân Cửu Nghĩa đè cái nút bên người xuống, không lâu một nữ nhân mặc kimono tướng mạo xinh đẹp đi tới trước mặt của hắn.
Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua nữ nhân xinh đẹp này chậm rãi nói:
- Nhân Tử, truyền mệnh lệnh của tôi! Bảo tất cả người của gia tộc Đảo Tân không được đi đắc tội Nhạc Trọng nam nhân này. Tận lực giao hữu với hắn.
Nữ nhân xinh đẹp trước mặt tên là Tỉnh Hòa Nhân Tử, là một trong những mỹ nữ mà Đảo Tân Cửu Nghĩa thu thập trong tận thế, nàng thập phần đoan trang hiểu lễ, cũng đảm nhiệm chức quản gia của Đảo Tân Cửu Nghĩa.
- Dạ!
Tỉnh Hòa Nhân Tử cung kính đáp sau đó lui ra ngoài.
- Đã không cách nào là địch, như vậy tốt nhất nên là bằng hữu với hắn.
Tỉnh Hòa Nhân Tử lui ra sau, trong phòng chợt truyền tới âm thanh trầm trọng của Đảo Tân Cửu Nghĩa.
Trước một gian nhà kho biến thành nhà giam, ba mươi tên người Nhật Bản vác súng trên vai, đạn lên nòng phòng ngự ở đây.
- Bò nhanh lên!Bò nhanh lên!
- Đclmm!Nhất Tử, bảo mẹ của mày bò lên đi! Nếu không bò lên thì mày không có gì ăn đâu.
"..."
Một tên người Nhật Bản kêu gào cuồng tiếu thì có sáu nữ nhân thân thể trần trụi, trên người vết thương chồng chất bò trên mặt đất như chó, không ngừng bò lên phía trước.
Ở chung quanh là ngục giam hơn hai trăm người Hoa sắc mặt chết lặng.
Trong ngục giam này đang diễn ra lệ cũ là con chó mẹ đi bộ, nữ nhân nào bò lên trước tiên sẽ nhận được thức ăn của chó và nước không sạch sẽ. Mà bốn người còn lại chỉ đạt được chút thức ăn và nước mà thôi.
Những tên người Nhật Bản điên cuồng cười to, một nữ nhân thân thể trần truồng bò lên cắn lấy sợi dây trắng, sau đó chán nản ngã nhào trên mặt đất. Nàng miệng lớn thở hổn hển dùng tiếng Nhật gian nan nói:
- Nước! Đồ ăn!
Một gã người Nhật Bản trong mắt hiện ra hung quang đá lên người nữ nhân trần trụi, làm nữ nhân này bay ra xa hai mét, sau đó cởi quần, lộ ra thứ đồ vật xấu xí của hắn và tiểu:
- Thối biểu tử!Mày bò nhanh như vậy a! Hại tao thua một điếu thuốc! Mày muốn nước à! Tao cho mày, há miệng ra! Uống cạn đi!
Nữ nhân người Hoa kia lúc này há miệng ra uống nước tiểu của tên này.
Tên người Nhật Bản tướng mạo xấu xí kia lúc này cười to lên:
- Ha ha ha! Mọi người xem, nữ nhân này vậy mà uống nước tiểu!Thật đúng là đê tiện mà! Đồ đê tiện thật nhiều! Giống như chó nhưng còn tiện hơn cả chó! Ha ha!
Đám người Nhật Bản còn lại cười ha ha, cưỡng hiếp nữ nhân, tra tấn người khác chính là niềm vui của bọn chúng. Ở trong tận thế, rất nhiều người đều điên cuồng.
Nghe được tiếng cười nhạo chung quanh, Kim Lệ là nữ nhân uống nước tiểu, nàng là một sinh viên Thượng Hải hâm mộ văn hóa Nhật Bản. Nàng cho rằng người Nhật tố chất cao hơn người Hoa, một lòng chỉ muốn gả cho người Nhật Bản. Tốt nghiệp xong thì nàng liền tới Nhật Bản là thiên đường trong lòng nàng, muốn lấy một tên chồng người Nhật.
Nhưng mà người chồng Nhật Bản nhanh chóng lừa gạt tiền tài của Kim Lệ, còn đem nàng là nữ nhân lẻ loi một mình bán vào trong một tập đoàn tình dục. Kim Lệ từ nay về sau biến thành kỹ nữ thấp hèn mà ai cũng làm chồng được.
Sau tận thế, vô số tang thi hoành hành, Kim Lệ dựa vào bán đứng thân thể mà phụ thuộc cường giả, may mắn sống quá một thời gian ngắn sau đó rơi xuống gia tộc Đảo Tân và biến thành đồ chơi trong địa ngục trần gian này.
Năm tên người Nhật Bản lại trực tiếp cởi quần ra cưỡng hiếp đám nữ nhân kia.
- Mày tới đây cho tao!
Một gã Nhật Bản nhìn qua đám người Hoa một hồi, đột nhiên con mắt sáng ngời trực tiếp cầm lấy một tiểu hài tử chừng mùi một mười hai tuổi, mặt mũi tràn đầy tro bụi, đầu tóc rối bời, trên người tỏa ra mùi thúi.
- Thả con của tôi ra!
Một nam tử trung niên người Hoa lập tức hai mắt đỏ thẫm rống lớn đẩy tên Nhật Bản kia ra.
- Khốn kiếp, đi chết đi!
Tên người Nhật Bản kia giận dữ cầm bán súng đập lên người gầy gò đơn bạc của nam nhân trung niên kia, làm nam nhân trung niên này đau đớn ngã quỵ xuống đất.
- Ba ba!
Tiểu hài tử bị tên Nhật Bản bắt lập tức thê lương kêu to lên.
- Đi chết đi!
Tên nam nhân Nhật Bản cười tàn nhẫn và cầm lấy lưỡi lê đâm thủng bụng của nam tử trung niên kia, giết chết người này.
Tiểu hai tử ánh mắt to xinh đẹp đỏ thẫm khóc lớn lên và kêu khóc giãy dụa ra khỏi tay của tên Nhật Bản, sau đó nhìn qua trung niên kia kêu to lên.
- Ba ba!Ba ba!Ba ba!Không muốn!
Nam tử trung niên bị lưỡi lê đâm thủng bụng lúc này nhìn qua tên Nhật Bản và giơ tay lên như muốn bắt lấy cái gì đó, hắn nhìn thật sâu qua con của mình, hắn thầm nghĩ trước khi chết phải nhìn con mình thật kỹ.
- Ba ba! Ba ba!Ba ba!
Đứa bé kia hai mắt đỏ thẫm lớn tiếng kêu khóc giãy dụa như con thú bị thương, nàng kêu khóc âm thanh vô cùng thê lương, làm cho người ta chua lòng xót dạ.
Hơn hai trăm người Hoa kia lập tức cúi đầu xuống không đành lòng nhìn qua cảnh thê lương này. Đám người Nhật vô cùng hung tàn, nếu bọn họ dám nói một câu, tuyệt đối sẽ bị giết chết. Ở trong tận thế mạng người tiện như con kiến. Tại Nhật Bản, mạng của người Hoa còn không bằng heo chó.
Nước Nhật này trước tận thế cánh hữu bành trướng lên dữ dội, mà trong xã hội cũng có rất nhiều người chén ghét người Hoa. Làm việc gì cũng phân theo tầng lớp. Nhưng mà trước tận thế còn có dư luận giám sát, trật tự còn không có sụp đổ, bọn họ hiển nhiên không dám làm quá phận.
Nhưng mà sau tận thế thì người Hoa ở Nhật là đồ đê tiện nhất, như là con sâu cái kiến. Những người Nhật kia với đồng bào của mình đã hung tàn, với người Hoa còn hung tàn hơn thật nhiều.
- Con chó, chết đi!
Tên người Nhật kia nhìn qua tiểu hài tử trong tay của mình kêu khóc giãy dụa như con thú bị thương, có chút hưng phấn liếm liếm bờ môi sau đó chỉa súng vào đầu của nam tử trung niên và bóp cò.
Phanh!
Nương theo một tiếng súng nổ vang, tên nam tử trung niên kia mi tâm xuât hiện lỗ máu, hai mắt của hắn mất đi thần thái, ngã nhào trên đất. Nhưng mà hai mắt vô thần vẫn nhìn chằm chằm vào hướng kia.
- Ba ba!
Đứa bé kia nhìn thấy ba ba của mình chết thảm thì tâm linh hoảng loạn kêu khóc dữ dội, hai mắt giống như mất đi thần thái, giống như con rối không có linh hồn không ngừng giãy dụa.
- Ha ha ha ha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK