Bản đồ cổ màu đen không ngừng du động. Xuyên qua sơn mạch trùng trùng điệp điệp, vô số sào huyệt hung thú và tiến vài cái khe đáy biển sâu không thấy đáy.
Nhạc Trọng lúc này thuận thế tiến vào trong cái khe.
Sau khi tiến vào trong cái khe và lần nữa lặn xuống mấy ngàn thước, một tầng hào quang màu xanh da trời bao phủ, phạm vi mấy ngàn dặm, một thành phố với kiến túc to lớn hùng vĩ, tráng lệ, huyền bí, huy hoàng đại khí xuất hiện trước mặt của mọi người.
Trong thành thị lớn này có vô số hải tộc đang hành tẩu, trên đường phố người đến người đi qua lại không dứt.
Đồng thời trong thành thị hải tộc cực lớn này đề phòng vô cùng sâm nghiêm. Năm bước một trạm gác, phòng thủ của thành thị này cực kỳ nghiêm ngặt.
Hải Mị nhìn qua Hải Thần Thành và nhanh chóng giới thiệu cho Nhạc Trọng:
- Chủ nhân, đây chính là thánh địa hải tộc, Hải Thần Thành, hải thần bệ hạ vĩ đại đang ở trong thành thị này tìm hiểu ảo diệu của thế giới. Trên thực tế Hải Thần Thành chính là văn minh cực kỳ cường đại thời cổ đại còn sót lại trên thế giới, cả thành thị cũng chỉ có bốn cửa vào. Địa phương còn lại toàn bộ bị phòng ngự bao phủ, trừ phi có cường giả cửu giai, bằng không chẳng thể nào công phá được.
Nhạc Trọng nhìn quét qua Hải Thần Thành, khóe miệng có chút nhếch lên, cũng không nói thêm gì. Hải Thần Thành này với kẻ khác mà nói có lẽ là tuyệt địa khó có thể lẻn vào, nhưng mà với hắn có được Huy Hoàng Chiến Hạm có thể xuyên qua các thế giới thì đây chỉ là chuyện nhỏ.
Hải Mị vẻ mặt áy náy nhìn qua Nhạc Trọng và nói:
- Cửa ra vào của Hải Thần Thành chia làm Đông Tây Nam Bắc bốn cửa thành, bên kia chính là thành bắc gần chúng ta nhất. Tôi và chủ tướng thành bắc có chút giao tình, chỉ cần tôi ra mặt là có thể mang theo mọi người vào. Nhưng mà chuyện này chỉ có thể ủy khuất mọi người làm nô bộc của tôi.
Đột nhiên Nhạc Trọng hỏi:
- Chuyện cô bị tôi thu phục không có bạo lộ chứ?
Hải Mị nhanh chóng nói:
- Có lẽ không có bạo lộ. Chuyện tôi bị chủ nhân thu phục rất che giấu, muốn từ biển bên kia truyền tới đây cũng cần mười ngày, rơi vào trong tai Hải Thần Thành thì cần tới mười lăm ngài. Hải thần bệ hạ không thích quan tâm những chuyện này, bởi vậy tin tức mới nhất truyền vào Hải Hoàng thành cũng chỉ là chuyện của Hải Thần Thành mà thôi.
Nhạc Trọng nghe vậy càng hiểu rõ hơn một chút về hải thần này, hải thần này chính là cuồng nhân tu luyện, một lòng khổ tu tiến hóa, không quan tâm tới các sự vật, tương đương với lãnh tụ trên tinh thần.
Nhưng mà người như vậy càng đáng sợ, Nhạc Trọng mơ hồ suy đoán hải thần hẳn là cường giả thất giai đỉnh phong hoặc là bát giai, ở trong biển này chính là sân nhà của nàng, Nhạc Trọng cũng chưa chắc thắng nổi nàng.
- Đi! Đi bắc môn!
Dưới mênh lệnh của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng lúc này nhanh chóng giả làm người hầu của Hải Mị, sau đó đi thẳng tới cửa ra vào bắc môn.
Cư dân trong Hải Thần Thành này cũng cần đồ ăn, mỗi một ngày đều có được nhiều hải tộc rời khỏi thành thị, tiến vào thành thị, người đến người đi hối hả, cực kỳ phồn hoa.
Ra khỏi thành còn khá tốt, rất nhiều hải tộc bơi ra cửa thành và hình thành đoàn thể nhỏ.
Nhạc Trọng cũng không muốn thành thành thật thật xếp hàng, nhìn qua đám người xếp hàng rậm rạp kia thì hắn tiện tay một trảo, hắn hết sức bá đạo dùng sức hấp một tên hải tộc thủ lĩnh thân tôm ném qua một bên.
Tên hải tộc thủ lĩnh thân tôm trong mắt chớp động hào quang hung tàng, đang muốn triệu tập đồng bạn đại khai sát giới thì đột nhiên nhìn thấy đứng sau lưng Nhạc Trọng chính là Nhân Ngư hoàng nữ Hải Mị, hung quang trong mắt của nó rút lui, hành thành thật thật đứng ở một bên.
Nhân ngư nhất tộc chính là hoàng tộc trong hải tộc, các chủng tộc còn lại không cách nào chống nổi, những tên hống đang đứng xếp hàng bị Nhạc Trọng vứt qua một bên không dám lên tiếng.
Thời điểm đoàn người Nhạc Trọng mạnh mẽ đi vào bắc môn thì bốn có đầu lâu như bạch tuột, hai tay như móc câu, dáng người khôi ngô ngăn cản Nhạc Trọng và quát lớn:
- Người kia dừng bước, các ngươi là người nào?
Nhạc Trọng nhìn qua cái kia bốn gã mọc ra như là bạch tuộc giống như:bình thường đầu lâu hống chiến sĩ, sắc mặt phát lạnh, rống lớn nói:
- Cút ngay! Sau lưng của tao là điện hạ, chính là hoàng nữ vĩ Tây Lai Mạc Á, các người có gan dám ngăn cản hoàng nữ vĩ đại Tây Lai Mạc Á điện hạ vào thành sao?
Nghe được Nhạc Trọng gầm lên, bên tên chiến sĩ hống nhìn thấy sau lưng của Nhạc Trọng chính là Hải Mị, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, ngay ngắn quỳ trên mặt đất và cung kính nói:
- Bái kiến Tây Lai Mạc Á điện hạ, chúng tôi vô tri mạo phạm điện hạ, kính xin điện hạ tha tội.
Hải Mị không có hứng thú với bốn tên chiến sĩ hống đang quỳ, lạnh lùng ra lệnh:
- Vào thành!
Lúc này Nhạc Trọng cũng buông lỏng một hơi, thời điểm chuẩn bị tiến vào thành thì có giọng nói vang lên:
- Tây Lai Mạc Á, không phải cô mang binh đánh Ma Đô của Trung Quốc sao? Tại sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ nói cô bỏ qua quân đội của mình bỏ chạy tới đây sao?
Nhạc Trọng vừa quay đầu lại thì nhìn thấy một đám chiến sĩ hống dáng người khôi ngô, cơ bắp căng cứng rắn chắc, đầu cá thân người đang khiêng kiệu do thủy tinh đỏ làm thành, khảm đầy vô số trân châu, cực kỳ xa hoa, ba trăm tên hộ vệ đang đi tới nơi đây.
Trên chiếc kiệu xa hoa này có một thiếu nữ mình người đuôi cá đội thủy tinh quan, người mặc áo trân châu thủy tinh, giống như cười mà không phải cười nhìn qua bên này.
Thiếu nữ nhân ngư này hiển nhiên là có được địa vị tôn sùng, Nhạc Trọng có thể cảm ứng được bên người nàng là hai tên hộ vệ chiến sĩ hống lục giai.
Hống cũng là cường giả vi tôn, cường giả hống lục giai còn có địa vị vượt qua nhân ngư phổ thông, có thể khiến cường giả hống lục giai làm hộ vệ cho nàng, thiếu nữ nhân ngư này có thân phận tôn quý có thể nghĩ.
Hải Mị nhìn qua thiếu nữ nhân ngư và lạnh như băng nói:
- Ba Tắc Nhã, tôi tới đây là có mục đích, dựa vào cái gì phải nói cho cô nghe? Chúng ta đi!
Ba Tắc Nhã cười khanh khách một tiếng, chỉ vào Nhạc Trọng và cười quyến rũ nói:
- Chờ một chút, Tây Lai Mạc Á tỷ tỷ, nhân loại nô lệ bên cạnh cô tôi rất ưa thích, cô tặng hắn cho tôi được không? Với tư cách trao đổi, tôi có thể tặng cô một trăm hộ vệ cá mập hổ.
Hộ vệ cá mập hổ chính là đội quân tinh nhuệ nhất, toàn bộ do cường giả cá mập hổ tạo thành, cường giả cá mập hổ nhất tộc trên cơ bản đều có thực lên trên tứ giai, trong đó không thiếu cường giả ngủ giai, một trăm tên cá mập hổ làm hộ vệ với một ít nhân ngư hoàng nữ cũng là lực lượng cực lớn.
Hoàng nữ giao dịch với nhau trên cơ bản đều giao dịch bằng phương thức trao đổi hộ vệ cho nhau. Trong mắt Hải Mị có hàn quang bắn ra, lạnh lùng cự tuyệt:
- Không có hứng thú! Chúng ta đi!