Mục lục
Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trước cuối thời Trương Hồng là một nữ nhân thành phần tri thức xinh đẹp, sau cuối thời nàng lái xe trốn ra thành thị, cuối cùng trốn vào Mộc Dương thôn.

Một nhóm cảnh sát dẫn theo người sống sót chạy nạn thu phục Mộc Dương thôn. Nhóm cảnh sát thủ hộ người sống sót từ khắp bốn phương tám hướng chạy tới thôn, duy trì trật tự trong thôn, bảo hộ nữ tính không bị xâm phạm. Nhưng đột nhiên có một ngày một người tên là Tiết Khai Sơn tự xưng Cương Thiết Vương đem toàn bộ cảnh sát giết sạch, chính mình dẫn người chiếm lĩnh cả Mộc Dương thôn.

Sau khi Tiết Khai Sơn chiếm lĩnh Mộc Dương thôn, cả ngày luôn cân nhắc làm sao chơi nữ nhân, nghĩ đủ mọi phương pháp tra tấn mỹ nữ rơi xuống trong tay hắn. Trương Hồng bị Tiết Khai Sơn giày vò không chịu nổi, vì vậy cùng một mỹ nữ khác thừa dịp đêm tối trốn khỏi Mộc Dương thôn.

Nhạc Trọng lại hỏi:

- Tiết Khai Sơn có năng lực gì?

Căn cứ Nhạc Trọng phỏng đoán, Tiết Khai Sơn không phải cường hóa giả thì là tiến hóa giả, có được năng lực nào đó. Nếu không Tiết Khai Sơn tuyệt đối không có khả năng giết hết toàn bộ cảnh sát có súng trong tay.

Trương Hồng nghĩ ngợi nói:

- Hắn có thân thể đao thương bất nhập, cả đạn cũng không thể xuyên vào thân thể hắn!

- Hắn còn có năng lực gì khác?

- Tôi không biết!

- Bọn hắn có bao nhiêu người? Bao nhiêu súng?

- Tôi không rõ ràng lắm…nhưng hẳn là vượt qua mười người!

Trương Hồng hỏi gì cũng không biết, Nhạc Trọng rất nhanh đã sai người mang nàng rời khỏi nơi đó.

Thu hoạch đủ loại vật tư cùng tìm được hơn hai mươi người sống sót trong Nam Đông thôn, đoàn người Nhạc Trọng thật nhanh quay về Thạch Mã trấn.

Nhạc Trọng vừa quay về Thạch Mã trấn, còn có nhân viên hậu cần đi tới dỡ vật tư trên xe xuống, sau đó phân loại đưa vào trong nhà kho.

Các đội viên tham gia chiến đấu đều lấy được vật tư ban thưởng, hơn nữa rất nhiều người của Trần gia thôn đều được trực tiếp thăng làm đội viên dự bị, làm cho mọi người đều thật vui mừng, khi đi đường cũng trở nên vênh váo đắc ý.

Bên trong Thạch Mã trấn ngoại trừ đội viên chính thức, đội viên dự bị cũng là đối tượng được người tôn kính cùng hâm mộ. Không ít nữ nhân đều nguyện ý chủ động trở thành nữ nhân của đội viên chính thức hoặc là đội viên dự bị. Bởi vì bọn họ đều có vật tư ổn định cung cấp, nếu đi ngoài chiến đấu còn đạt được khen thưởng ngoài định mức.

- Đi tìm Đại Cẩu Tử với Vương Song đến, gọi họ dẫn đội tập hợp!

Nhạc Trọng vừa về trong trấn, liền ra lệnh cho một gã đội viên.

- Dạ! Nhạc đội!

Tên đội viên kia chạy chậm rời đi.

Trần Thạch Đầu đi tới bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:

- Nhạc Trọng, cậu muốn đi Mộc Dương thôn sao?

- Đúng vậy!

- Để cho tôi đi cùng các cậu!

Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Thạch Đầu hỏi: Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

- Chú không đi nghỉ ngơi sao?

Hôm nay Nhạc Trọng dẫn người quét sạch Nam Đông thôn, Trần Thạch Đầu cũng chém giết tám con tang thi, người thường không trải qua cường hóa lại chém giết tám con tang thi phải tiêu hao thể lực không nhỏ.

Trần Thạch Đầu trầm giọng nói:

- Không có việc gì!

- Được!

Nhạc Trọng đồng ý thỉnh cầu tùy đội của hắn.

Rất nhanh Đại Cẩu Tử cùng Vương Song dẫn hai tiểu đội tập kết xong, ba chiếc Đông Phong quân xa, hai chiếc bộ binh chiến xa, hai chiếc xe tải Đông Phong, hai Hummer, ba chiếc Jeep, đoàn xe khổng lồ nhanh chóng chạy về hướng Mộc Dương thôn.

Bên trong một tòa lầu nhỏ tại Mộc Dương thôn, một nam tử dáng người trung đẳng, đầu trọc, để trần thân trên, trên ngực có vết sẹo thật dài, gương mặt xấu xí đang ngồi trên sô pha, ở trước người hắn có hai nữ nhân trần truồng đang quỳ, đầu chui vào giữa háng hắn không ngừng di động. Nam tử giữa ngực có vết sẹo đao chính là người thống trị Mộc Dương thôn Tiết Khai Sơn.

Tiết Khai Sơn đột nhiên nắm đầu một mỹ nữ khiến nàng co rúm lại, sau đó một cước đá vào người nàng khiến nàng té sấp trên mặt đất, dữ tợn hung hãn nói:

- Con mẹ nó! Con điếm thúi, vẻ mặt khóc tang! Có phải ghét bỏ lão tử hay không! Mẹ nó, những nữ nhân như tụi mày vốn là tiện nhân! Người đâu!

Tiết Khai Sơn vừa rống liền thấy bốn nam nhân cường tráng đi vào, hai mắt chớp động dâm quang, nhìn chằm chằm mỹ nữ bị đá té ngã trên mặt đất.

Tiết Khai Sơn chỉ vào mỹ nữ bị té ngã trên đất cười dữ tợn:

- Thưởng tiện nhân này cho tụi mày chơi. Nhưng tao không muốn tiện nhân kia chứng kiến mặt trời ngày mai!

Sắc mặt nữ nhân kia trắng bệch, thất thanh thét to:

- Đừng! Chủ nhân! Van ngài đừng mà! Tôi sẽ hầu hạ ngài thật tốt, tôi sẽ hầu hạ ngài thật tốt! Đừng vứt bỏ tôi!

Nữ nhân bị Tiết Khai Sơn chơi ngán ban cho bộ hạ tra tấn cuối cùng chỉ có một con đường chết, người đàn bà kia còn không muốn chết.

Nữ nhân còn lại nhìn thấy một màn này thân thể lạnh run, cũng không dám nói nhiều một câu, nàng còn muốn sống sót.

- Tạ lão đại ban thưởng!

Bốn nam nhân kia quá đỗi vui mừng kéo người đàn bà kia ra ngoài. Mặc dù là nữ nhân đã bị Tiết Khai Sơn chơi ngán nhưng tốt xấu gì dáng điệu cũng không tệ, bọn hắn có thể chơi thỏa thích.

- Vân Nô, lại đây!

Tiết Khai Sơn nhìn nữ nhân còn lại, vươn bàn chân có mùi của hắn.

Nữ nhân tên Vân Nô giống như con chó bò tới trước người Tiết Khai Sơn, không để ý chân thối dơ bẩn liếm lấy bàn chân đầy mồ hôi bẩn của hắn.

Tiết Khai Sơn nhìn Vân Nô, trong mắt hiện tia đắc ý cùng hưng phấn vặn vẹo. Trước cuối thời hắn bởi vì gương mặt xấu xí nhận hết nữ nhân xem thường. Sau cuối thời hắn vừa đạt được lực lượng, liền tùy ý sử dụng lực lượng của mình giết sạch cảnh sát bảo hộ Mộc Dương thôn, sau đó bắt đầu lăng nhục nữ nhân trong Mộc Dương thôn.

- Lão Đại, không tốt! Lão đại!

Ngay khi Tiết Khai Sơn đang tra tấn nữ nhân kia, một gã nam tử trẻ tuổi mặc quần jean cùng áo sơ mi chạy vào biệt thự lớn tiếng kêu lên.

Tiết Khai Sơn có chút không kiên nhẫn hỏi:

- Chuyện gì? Đàm Chấn!

Vẻ mặt Đàm Chấn sợ hãi nói:

- Có một cỗ lực lượng vũ trang bất minh đánh tới, đối phương có súng có pháo, còn có xe thiết giáp! Hình như là quân đội!

- Cái gì, quân đội? Mau mang tao đi xem!

Tiết Khai Sơn biến sắc, đẩy nữ nhân sang bên cạnh đi theo Đàm Chấn hướng ra ngoài thôn.

Bên trong Mộc Dương thôn lâm thời dựng hai đài cao chừng bốn thước nhìn ra xa, từ trên đài có thể chứng kiến tình hình ngoài mấy cây số.

Tiết Khai Sơn rất nhanh leo lên một đài cao, tiếp nhận kính viễn vọng trong tay một bộ hạ sắc mặt trắng bệch hướng phương xa nhìn lại. Khi chứng kiến đoàn xe do bộ binh chiến xa hình thành sắc mặt hắn cũng có chút khó xem.

Hai mắt Tiết Khai Sơn đỏ đậm, vô cùng dữ tợn gầm rú nói:

- Nhanh đi tập hợp bộ hạ! Tao muốn theo chân bọn hắn quyết một trận tử chiến. Bất luận kẻ nào cũng đừng mong đoạt Mộc Dương thôn trong tay tao!

Trên đài xao, một gã tiểu đệ của Tiết Khai Sơn thoáng chần chờ nói:

- Lão đại, đối phương có xe thiết giáp, hay là chúng ta đầu hàng đi!

Trong mắt Tiết Khai Sơn chợt lóe sát ý, ngữ khí biến thành cực kỳ âm sâm nói:

- Tụi mày từng làm chuyện gì chính tụi mày biết rõ. Nếu bị bọn hắn biết được tụi mày còn đường sống sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK