- Đây là cái gì?
Nhạc Trọng thu hộp kim sắc kia vào trong nhẫn, sau đso mở chiếc bình kia rs, một cỗ vị ngọt lại có mùi huyết tinh từ trong dịch thể bên trong bình bốc lên.
Nhạc Trọng nhìn dịch thể màu huyết hồng bên trong bình, sắc mặt hơi đổi:
- Đây là Hấp huyết phong huyết mật!
Hắn từ thế giới này cũng lý giải được vài điều, sinh vật biến dị là do hấp thu loại bảo vật tiến hóa như huyết mật của hấp huyết phong, chẳng qua thứ này khó có thể luyện chế. Một bình này có lẽ cần hơn một trăm vạn loại máu của nhân loại, hoặc là hơn mười vạn đầu biến dị thú mới có thể tạo thành được. Hơn nữa thứ này có thể biến một tên nhân loại cực kỳ binh thường biến thành một tứ giai thần chiến sĩ.
Chân Tề gia tộc sở dĩ có thể chi phối được Liệt nhật liên minh, cũng không chỉ là do bọn họ nắm giữ được kỹ thuật khoa học tiền sử, mà còn có tứ giai thần chiến sĩ tọa trấn, thứ huyết mật này chính là nguồn gốc mà gia tộc này lại có thể vượng thịnh như vậy.
Uỳnh!
Tại cửa vào mật thất bỗng vang lên một tiếng bạo tạc. Nhạc Trọng nhìn lại thì thấy Chân Tề Hùng Ngạn mặc ngân sắc Liệt nhật chiến giáp đã đứng ở đó, trên người đầy thịt nát với máu huyết.
Chân Tề Hùng Ngạn nhìn bảo khố trống rỗng kia mà khuôn mặt vặn vẹo, có chút điên cuồng cười lớn:
- Hay! Hay! Hay! Cái tên súc sinh Nhạc Trọng kia dám phá hủy toàn bộ Chân Tề tộc ta sao, được, ngày hôm nay, ta sẽ bầm thây ngươi tới vạn đoạn, sau đó hành hạ tất cả những kẻ có liên quan tới ngươi cho tới chết.
Không có bảo vật trong bảo khố, mà huyết mật trân quý kia bị mất đi thì bộ tộc sẽ trực tiếp xuống dốc, nếu như một ngày hắn mà mất đi, thì toàn bộ bộ tộc cũng không thể nào duy trì được địa vị bá chủ trong Liệt Nhật liên mình nữa.
Chân Tề Hùng Ngạn mặc bộ liệt nhật chiến giáp kia có khảm một viên tứ giai biến dị thú tinh hạch, nó bỗng phát sáng, vô số lực lượng dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, khiến toàn thân căng cứng, khí tức cũng không ngừng dâng lên, khiến cho thực lực của hắn kéo lên tới tứ giai đỉnh phong.
Lực lượng của hắn kéo lên tới đỉnh phong, duwois chân cũng điểm một cái ,toàn thân như quỷ mỵ hiện ra trước mặt Nhạc Trọng, hung mãnh đâm một mâu tới phía hắn.
Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia ngưng trọng, đấu khí đen sẫm từ trong người hắn tuôn ra điên cuồng cường hóa thân thể cho hắn ,hỏa diễm đao hiện ra hóa thành một đạo huyền ảo chém về phía chiến mâu ngân sắc kia của Chân Tề Hùng Ngạn.
Uỳnh!
Đao mâu cùng chạm, một tiếng nổ lớn có thể so sánh với tiếng bom nổ, từng đạo sóng xung kích hướng về bốn phương tám hướng mà khuếc tán đi. Nhạc Trọng mạnh mẽ nhưng vẫn bị Chân Tề Hùng Ngạn nhờ vào lực lượng của tứ giai biến dị thú đánh bay ra mấy chục thước, hai tay tê dại, khí huyết toàn thân cuồn cuộn.
Một cước đạp lên mặt đất, sàn nhà bắn tung tóe lên, Nhạc Trọng mãi mới ngừng lại được, hắn vừa ngừng lai thì thân thể trầm xuống, tựa như trên lưng hắn mang theo bao nhiêu vật, trọng lực áp chế khiến cho bản thân di chuyển thực là khó khăn.
- Trọng lực thao túng! Hắn lại có được năng lực phiền phức thế sao!
Nhạc Trọng nhướng mày, cũng phát động nhị giai kỹ năng trọng lực thao túng, tùng đạo sóng trọng lực gợn lại tác dụng lên người hắn, đem trọng lực mà Chân Tề Hùng Ngạn dùng lên hắn suy yếu dần đi vài phần.
Thân hình Chân Tề Hùng Ngạn trong chớp mắt biến mất, sau đó, tám cái tàn ảnh hiện ra, tám tên Chân Tề Hùng Ngạn tay cầm theo liệt nhật chiến mâu phách liệt không gian àm lao tới phía Nhạc Trọng.
Tám huyễn ảnh này thực ra chính là bí thuật của Chân Tề bộ tộc, chỉ cần đánh trúng mục tiêu thì cho dù có à ngũ giai thần chiến sĩ thì cũng sẽ bị thương nặng hoặc thậm chí là bỏ mạng tại chỗ. Chân Tề Hùng Ngạn có thiên phú dị bẩm, trời sinh đã thức tỉnh được năng lực thao túng trọng lực, mà trọng lực của hắn mà kết hợp với huyễn ảnh bát trọng kích này thì tựa như không hề gặp phải đối thủ nào rồi,
Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia dị quang, trong hưng không bắn ra mười đạo gai nhọn quất lên người mỗi tên Chân Tề Hùng Ngạn.
Huyễn ảnh của Chân Tề Hùng Ngạn lần lượt bị đánh nát.
Một mâu kia của Chân Tề Hùng Ngạn đam ra cũng đã bị gai xương đánh cho thành bột phấn, bản thể của hắn không hề giảm tốc xung phong, trực tiếp một mâu nữa đâm tới, âm thanh bạo liệt, nhằm đúng trái tim Nhạc Trọng.
Hoả diễm đao trong tay Nhạc Trọng vung lên tựa như một đạo quang mang bổ vào thanh chiến mâu của Chân Tề Hùng Ngạn, một đạo sóng xung kích cường đại và lực phản chấn, khiến cho hắn lần thứ hai bị đánh bay ra mấy chục thước, trực tiếp thoát ra khỏi gian mật thất này.
Chân Tề Hùng Ngạn được thế không tha người, huyễn ảnh lại tiếp tục xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, đâm thêm ra một mâu nữa.
Đương! Đương! Đương!
Liên tiếp vang lên âm thanh bạo liệt ,Nhạc Trọng bị Chân Tề Hùng Ngạn áp chế, không ngừng bị đánh bay về sau, khí huyết trong người hắn cũng bị chấn đến mức cuồn cuộn lên, hai tay tên dại, hỏa diễm đao cũng có thể tùy thời mà bị đánh bay mất.
Chân Tề Hùng Ngạn càng đánh càng cảm thấy kinh hãi, Nhạc Trọng còn chưa có mặc ngân sắc liệt nhật chiến giáp mà cũng đã gần bằng hắn rồi, nếu như hắn mà mặc ngân sắc liệt nhật chiến giáp rồi khảm lên đó tứ giai tinh hạc thì hắn căn bản sẽ không phải là đối thủ của Nhạc Trọng.
- Tuyệt đối phải giết hắn ở đây! Nếu không toàn bộ liên minh sẽ bị hắn chiếm đoạt cho xem!
Trong mắt Chân Tề Hùng Ngạn chỉ còn lại ý lạnh thấu xương, liệt nhật chiến mâu cầm chặt, dứt bỏ mọi thứ, chỉ còn lai ý thức thuẩn túy diệt sát, công kích của hắn càng thêm hung mãnh hơn ba phần.
Đương!
Lại đỡ thêm mười mâu nữa thì tay phải Nhạc Trọng cũng tê rần rần, hỏa diễm đao trong tay cũng bị đánh bay đi ra ngoài.
Trong mắt Chân Tề Hùng Ngạn hiện lên một tia vui mừng, lại thêm một mâu nữa đâm tới trái tim Nhạc Trọng.
Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên hàn quang, tâm niệm động, một đạo ma viêm thực lớn trong hư không xuất hiện, hướng về phía Chân Tề Hùng Ngạn mà đánh tới.
Chân Tề Hùng Ngạn sắc mặt khó coi, hắn cảm thấy được ma viêm hỏa trụ kia đang tản ra lực lượng nóng rực vô cùng, thân hình hắn chợt lóe qua, né khỏi đạo hỏa trụ ma viêm đó.
Khi mà Chân Tề Hùng Ngạn tránh được hỏa trụ ma viêm, thì một thanh ngân sắc chiến mâu bao trùm bên ngoài toàn hắc sắc đấu khí xé gió đâm về phía hắn.
Lòng hắn chợt kinh hãi, một mâu trong tay cũng đánh trả lại chiến mâu đang đâm tới kia.
Một tiếng nổ lớn ,Chân Tề Hùng Ngạn bị đánh bay ra xa tới tận mấy chục thước, ngân sắc chiến mâu trong tay hắn cũng bị đánh bay, bản thân cũng bị đạp lên một bức tường, đánh vỡ cả bức tường sau lưng luôm.
Ở trước mặt Chân Tề Hùng Ngạn, Nhạc Trọng đã mặc vào Liệt nhật chiến giáp ngân sắc, ở sau lưng hắn, một viên tinh hạch tứ giai biến dị thú đang tỏa ra quang mang sáng chói.