Khi mũi tên của Phá Thiên Cung đâm vào nguyên khí thuẫn thì dễ dàng xé rách nguyên khí thuẫn, sau đó mui tên lại bắn thẳng vào đầu lâu của Ngả Cách Ni Ti, trực tiếp bắn xuyên qua đầu của Ngả Cách Ni Ti, một lỗ máu to lớn hiện ra và máu tươi bắn ra khắp nơi.
Sau một kích và lĩnh vực thần ma của Nhạc Trọng đã sụp đổ biến mất, trong mắt của Nhạc Trọng hiện ra nét nghi hoặc.
Uy lực của Phá Thiên Cung được quyết định bằng vào lực lượng Nhạc Trọng rót vào, nếu hắn rót toàn bộ thực lực vào thì đầu của Ngả Cách Ni Ti tuyệt đối sẽ bị bắn nát.
- Không đúng, nó chưa chết!
Mũi tên bắn xuyên qua đầu lâu của đeo Ngả Cách Ni Ti và Nhạc Trọng cũng không có nhận được chút nguyên khí tính mạng nào cả, sắc mặt của hắn bỗng nhiên biến đổi, thân hình lóe lên và tránh đi.
Trong biển sâu bỗng nhiên có đầu lâu độc xà mở to cái miệng đầy răng nanh của nó cắn thẳng vào Nhạc Trọng.
Mặc dù Nhạc Trọng có thể thao túng thiên địa nguyên khí tách nước biển ra, nhưng mà tốc độ của hắn vẫn kém hơn xa độc xà này.
Trong nháy mắt một đầu độc xà xuất hiện trước mặt của Nhạc Trọng và táp thẳng vào hông của Nhạc Trọng.
Tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động, từng đạo nguyên khí thuẫn lăng không hiện ra trước mặt.
Độc xà cắn một cái từng đạo nguyên khí thuẫn bị cắn sụp đổ, trong nháy mắt nó lại cắn thẳng vào người Nhạc Trọng.
Nguyên khí thuẫn dùng rất tốt với cường giả cấp thấp, thế nhưng mà đối với cường giả trên thất giai thì nó vô cùng yếu ớt.
Đầu lâu của độc xà lúc này lập tức cắn vào Nhạc Trọng và nuốt xuống.
- Không đúng, không trúng, hắn trốn ở nơi nào?
Độc xà này cắn một ngụm nhưng mà đầu lâu của nó lập tức quay sang hướng khác, con mắt cực lớn dò xét các hướng.
Trong nháy mắt một vết rách không gian xuất hiện, trong vết rách không gian này Nhạc Trọng đột nhiên bay ra, hắn hóa thành một đạo lưu quang bay thẳng vào trong cánh cửa màu vàng kia.
Tuy Ngả Cách Ni Ti là cường giả nửa bước cửu giai, nhưng mà nó vội vàng không kịp chuẩn bị cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn qua Nhạc Trọng tiến vào trong cánh cổng không gian.
Xảy ra một màn quỷ dị này cho nên Ngả Cách Ni Ti vốn bị Nhạc Trọng bắn một mũi tên xuyên qua đầu lâu, cơ bắp của nó nhúc nhích, nhanh chóng khôi phục như ban đầu.
- Không gian chi lực, không ngờ hắn có thể sử dụng không gian chi lực, quá không thể tưởng tượng nổi.
Ngả Cách Ni Ti chính là cường giả nửa bước cửu giai, nó cảm nhận được lực lượng không gian chấn động.
Ngả Cách Ni Ti nhìn qua cánh cửa kia, trong mắt chớp động hào quang kỳ dị:
- Đây tuyệt đối không phải lực lượng của hắn, nói như vậy có lẽ hắn có được một kiện bảo vật không gian, quá tốt, nếu hắn đã tiến vào trong Thiên Thần Đại Thế Giới, như vậy mình sẽ ở đây ôm cây đợi thỏ, chờ sau khi hắn đi ra thì một ngụm cắn chết hắn, trong tay hắn có được bảo vật không gian sẽ rơi vào trong tay của mình, có được bảo vật này, hơn nữa nuốt thần quyến giả như hắn thì mình có thể đột phá bình cảnh tiến giai trở thành cường giả cửu giai.
Sau khi tính toán hoàn tất, Ngả Cách Ni Ti ngồi ở ngay cánh cửa này, từ trong mặt đất xuất hiện cả trăm đầu độc xà, nó mở hàm răng sắc bén và cả trăm đôi mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa.
Bởi vì cánh cửa này có hạn chế đẳng cấp, rất nhiều cự thú khổng lồ chẳng thể đi xuyên qua cánh cửa được, cho nên bị ngăn cản không cho quái vật khổng lồ đi ra và đi vào.
- Đáng giận, quái vật nửa bước cửu giai quá mức cường hãn, chênh lệch này mình không san bằng nổi.
Nhạc Trọng lúc này đã bay vào trong cánh cửa không gian, hắn vừa bước ra khỏi cánh cửa thì một tia hắc khí xông lên, bước chân hắn loạng choạng và ngã nhào xuống đất.
Bên hông Nhạc Trọng xuất hiện lỗ máu, trong cái lỗ máu này có máu đen chảy ra ngoài, từng giọt máu không ngừng phun ra nuốt vào.
Tuy rằng lúc nãy Nhạc Trọng có thể mượn nhờ lực lượng của Huy Hoàng Chiến Hạm thao túng không gian thoát được một lần, nhưng mà hắn vẫn bị Ngả Cách Ni Ti cắn tổn thương, từng giọt máu đen từ trong vết thương chảy ra ngoài.s
Răng của Ngả Cách Ni Ti vô cùng sắc bén, đồng thời độc của nó có thể độc chết cường giả bát giai, nếu không phải máu tươi của Nhạc Trọng toàn bộ đã biến thành màu hoàng kim, tràn ngập sinh cơ thì hắn lúc này đã bị độc chết rồi, dù là thế nhưng độc khí xông lên đầu vẫn làm hắn choáng váng.
Sau khi xuyên qua cánh cửa này, hắn xuất hiện trong một lòng núi to lớn,Nhạc Trọng xụi lơ trên mặt đất và thở hổn hển, huyết dịch màu vàng không ngừng chảy ra, chúng không ngừng bức máu độc màu đen ra ngoài, qua một hồi lâu nọc độc trong người mới chảy ra toàn bộ.
Lúc Nhạc Trọng bức độc tố ra thì hắn vung tay lên, vô số con ruồi máy không ngừng bay ra ngoài.
Những con ruồi máy này chính là tai mắt của bạch y thao túng.
Thần ma thể tam giai cơ hồ vạn độc bất xâm, cho dù là độc tố của cường giả nửa bước cửu giai vẫn bức ra được, nếu như đổi thành cường giả bát giai khác thì hiện tại đã bị độc tố ăn mòn, biến thành một cỗ thi thể.
Sau khi bức nọc đọc ra, Nhạc Trọng móc một lon huyết dịch biến dị thú cửu giai ra uống cạn, nhiệt lưu trong người cuồn cuộn, không lâu sau nguyên khí trong người khôi phục nhanh chóng.
Nguyên khí trong huyết dịch biến dị thú cứu giai rất dồi dào, chính là đại bổ vật, uống một ngụm cũng có thể giúp người ta nhanh chóng khôi phục lại.
Một giọt huyết dịch của biến dị thú cửu giai có thể giúp người bình thường thoát thai hoán cốt, tố chất thân thể tăng gấp đôi, trân quý có thể nghĩ.
Hoàn toàn khôi phục sức khỏe, thân hình Nhạc Trọng chớp động và đánh giá chung quanh, lúc này hắn lại đi ra ngoài.
Trong một lối đi dài tám mươi dặm, Nhạc Trọng một đường đi thẳng về phía trước mới ra khỏi thông đạo này.
Cách lối ra chừng tám ngàn mét chính là một vách núi cao tận mây, Nhạc Trọng đứng ở vách núi nhìn quét qua chung quanh, bằng vào thần ma nhãn cao siêu hắn có thể nhìn thấy ở cách đó mấy chục vây số có một tòa thành thị nhân loại to lớn, hắn thậm chí còn nhìn thấy nhân loại ra vào.
Thân hình Nhạc Trọng lóe lên, chân đạp hư không trực tiếp bay thẳng tới thành thị của nhân loại.
Nhạc Trọng vừa mới bay ra mấy chục thước thì huyệt động của vách núi chấn động, bỗng nhiên một con trùng giống như con kiến có màu đen đang mở to cái miệng như đao của nó bay thẳng về phía Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng nhìn qua côn trùng biến dị và khẽ chau mày, tâm niệm khẽ động và một đạo nguyên khí thuẫn to lớn cuốn lấy con côn trùng, sau đó dụng dừng lực kéo xuống.
Con trùng này bị nguyên khí trói buộc và kéo xuống, bỗng chốc bị áp súc dẹp lại, cũng trong nháy mắt một bầy trùng lại bay ra ngoài, chúng tập hợp thành đàn lao thẳng tới.
Nhạc Trọng nhìn thấy con côn trùng giãy ra khỏi nguyên khí áp súc thì trong mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên.
- Ồ! Những con côn trùng này kháng áp lực thật lớn!