Vệ Hòa nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, sau đó lập tức đi lên chiến cơ lôi đình.
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì bốn chiến cơ lôi đình này lập tức giết vào trong chiến trường.
Lúc này trên bầu trời trải qua chiến đấu thảm thiết thì chỉ còn lại hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức toàn thân đầy vết thương, bốn chiếc chiến cơ lôi đình bay tới, làm cho chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bên dưới lớn tiếng hoan hô, quân của Cao Thiên Nguyên phía dưới sắc mặt trắng bệch, trong mắt chớp động thần sắc tuyệt vọng.
Chiến cơ lôi đình vừa bay vào chiến trường, chợt bay qua khu vực của Cao Thiên Nguyên và bắt đầu dùn tạc đạn, đạn lửa. Cơ hồ trong một chớp mắt trong phạm vi vài dặm, âm thanh bạo tạc nổ tung vang lên không dứt, bụi mù cuồn cuộn, ánh lửa nổi lên bốn phía, đất rung núi chuyển, vô số quân lính bị nổ nát bấy hoặc bị đốt thành than.
Sau hai giờ chiến đấu kịch liệt thì quân của Cao Thiên Nguyên đã thập phần mỏi mệt, hơn nữa đã đến cực hạn. Bây giờ lọt vào tạc đạn oanh kích, rốt cuộc sĩ khí sụp đổ và nhanh chóng bỏ chạy.
Thần Khi Anh Thắng nhìn qua những chiến sĩ Cao Thiên Nguyên bỏ chạy thì lập tức thở dài.
- Đại thế đã mất! Bất Phá, lui lại!
Lúc này Cao Thiên Nguyên đã không còn thủ đoạn chiến đấu với bốn chiến cơ lôi đình, chỉ cần có chiến cơ lôi đình là có thể áp chế quân của Cao Thiên Nguyên. Cho dù Thần Khi Anh Thắng, Tà Mã Bất Phá là hai quỷ thần của Nhật Bản thực lực cường hoành cũng không cách nào vãn hồi cuộc chiến.
Đồng thời còn một điều Tà Mã Bất Phá lúc này long nhân biến thân đã chấm dứt, hắn lúc này chỉ còn nửa sức chiến đấu của thời kỳ toàn thịnh. Nếu như tiếp tục chiến đấu sẽ gặp nguy hiểm.
Kỹ năng biến thân có thể trong thời gian ngắn giúp người ta đạt được lực lượng cường đại, thế nhưng mà sau khi biến thân những người biến thân này lâm vào suy yếu. Trong thời gian suy yếu sức chiến đấu của bọn họ chỉ còn một nửa thời kỳ toàn thịnh.
Tà Mã Bất Phá nhận được mệnh lệnh sau đó thân hình như con báo săn lập tức chạy thẳng vào trong rừng rậm bỏ chạy mất dạng.
Tà Mã Bất Phá là cường giả quỷ thần cao cao tại thượng của Cao Thiên Nguyên nhanh chóng vứt bỏ bộ hạ, thoáng cái làm cho chiến sĩ của Cao Thiên Nguyên sĩ khí đại ngã. Tất cả binh sĩ của Nhật Bản mất đi chiến ý, trong lúc nổ tung lập tức bỏ chạy tứ tán.
- Tiến công! Tiến công! Tiêu diệt bọn chúng!
Quan chỉ huy của Thiên Đường Thần Quốc lúc này phát giác đối thủ sụp đổ cho nên mang tàn quân Thiên Đường Thần Quốc truy kích. Nếu không đánh tan tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên ngày hôm nay, tương lai bọn chúng nhất định trở thành chướng ngại lớn nhất của Thiên Đường Thần Quốc chinh phục Nhật Bản, bởi vậy bọn họ phải phát động truy kích, thừa dịp đối thủ trọng thương, thậm chí tiêu diệt tàn quân cường đại này.
Chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc tinh nhuệ chiến sĩ truy kích phía truy kích, đại lượng tàn quân chết thảm trọng hoặc là đầu hàng.
- Động thủ!
Đúng lúc này tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đang truy kích đối thủ, Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh.
Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì bốn chiến cơ lôi đình đột nhiên quay đầu nã đạn vào hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức còn sót lại.
- Vì cái gì? ?
Hai khung trực thăng vũ trang hổ thức còn không kịp phản ứng đã bị bốn chiến cơ lôi đình phá hủy hoàn toàn, hóa thành hai hỏa cầu từ trên trời rơi xuống đất.
- Chuyện gì xảy ra?
Nhìn qua hai trực thăng vũ trang hổ thức trên cao bị phá hủy, tất cả chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc lập tức khó hiểu.
Sau một khắc, chiến cơ lôi đình mà chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc coi là đòn sát thủ cùng cuối lại chẳng phân biệt địch ta nã tạc đạn và đạn pháo vào trong tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên.
Ở trên chiến trường, âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, vô số cao thủ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc và Cao Thiên Nguyên bị tạc chết, chết cháy, cả chiến trong có vô số người chết dưới hỏa lực của chiến cơ lôi đình.
Quan chỉ huy Ước Nạp Tư của Thiên Đường Thần Quốc vẻ mặt như tro tàn lẩm bẩm.
- Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy? Bọn chúng không phải đồng bạn của chúng ta sao?
Tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lao ra khỏi công sự che chắn tiến hành truy kích bại binh địch nhân, hơn nữa bắt tù binh. Nhưng mà dưới chiến cơ lôi đình oanh tạc, đại lượng chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc bị tạc chết, cả chiến trường bị hỏa diễm bao phủ, vô số chiến sĩ không ngừng kêu rên, sau đó bị chết cháy, giống như lâm vào địa ngục trần gian.
Dưới hỏa diễm tập kích khủng bố này, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lập tức quân lính tan rã, nhao nhao tứ tán chạy thục mạng, không cách nào xây dụng quân đội.
Đúng lúc này Nhạc Trọng mang theo bảy trăm tên bộ hạ từ một hướng giết ra, điên cuồng công kích những tàn quân của Cao Thiên Nguyên và tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc.
Lúc này quân Nhật, Thiên Đường Thần Quốc cũng đã mỏi mệt tới cực điểm, sĩ khí cũng hạ thấp dữ dội. Một khi Nhạc Trọng dẫn theo bộ đội mặc dù lớn bộ đôi mặc dù là một đám ô hợp, thế nhưng mà sĩ khí như cầu vồng, hung mãnh tới cực điểm, giống như lang sói lao vào trong đám tàn binh.
Chiến đấu kịch liệt diễn ra suốt hai giờ, trên chiến trường lúc này mới bình tĩnh trở lại, Nhạc Trọng bắt tù binh hơn hai ngàn Thiên Đường Thần Quốc, quân Nhật. Cũng có không ít tàn binh của Thiên Đường Thần Quốc, quân Nhật bỏ chạy vào trong rừng không còn.
Đánh bại Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên thì Nhạc Trọng tiếp tục xua binh tiến công thành thị của Dã Lang Tổ thành lập.
Lúc này trong thành thị còn có rất nhiều khu vực đang bốc cháy, khắp nơi có thể thấy được những tên côn đồ bạo loạn đang giết người đốt phá.
Trong thành thị của Dã Lang Tổ đại bộ phận chủ lực đã bị tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc tiêu diệt, nhưng mà vẫn có một bộ phận thủ vững một góc.
Tron một khu biệt thự có vô số công sự kiên cố, ở trong công sự này có một gã thủ lĩnh mang tinh nhuệ của Dã Lang Tổ thủ vững nơi này. Nhưng mà thế lực nào không có vũ khí hạng nặng, muốn cường công khu biệt thự phải trả cái giá thảm trọng.
Nhạc Trọng nhìn qua khu biệt thự và nhanh chóng ra lệnh:
- Phúc Tỉnh Bản Vô, anh bây giờ đi vào trong chiêu hàng Dã Lang Tổ cho tôi. Nếu như thành công, tôi sẽ ghi công lớn cho anh!
Phúc Tỉnh Bản Vô nghe vậy sắc mặt đại biến thoáng cái quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng cuống quít dập đầu:
- Đại nhân tha mạng! Đại nhân tha mạng! Dã Lang Tổ giết người không chớp mắt. Bọn chúng sẽ giết tôi!
Nhạc Trọng nhìn Phúc Tỉnh Bản Vô và sát cơ lẫm lẫm:
- Dã Lang Tổ biết giết người, chẳng lẽ tôi không biết? Đây là mệnh lệnh, quân lệnh như núi, người cải quân lệnh phải chết!
Phúc Tỉnh Bản Vô bất đắc dĩ kiên trì hỏi:
- Vâng! Tôi hiểu rồi. Nhưng mà xin hỏi đại nhân ngài nên khai ra điều kiện gì?
Bảo bọn chúng đầu hàng vô điều kiện. Tôi sẽ bảo đám chúng an toàn và tính mạng không bị xâm hại!
Nhạc Trọng chỉ cần cho chiến cơ lôi đình trên bầu trời rải tạc đạn là phá hủy cả khu biệt thự này. Hắn có được át chủ bài nên khai ra điều kiện rất hà khắc.