Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tra Na Lệ nói sát thủ hàng đầu có cách giết người khiến người bình thường không thể nào ngờ tới.

Đó chính là sát thủ hàng đầu!

Cốc nước hoa quả và châm độc chỉ là bước thử, 'thủ đoạn giết người thật sự của cô ta, hoặc công cụ giết người thật sự, chính là chiếc máy bay này.

Nghĩ đến đây, Lý Dục Thần lập tức xông lên.

Cùng lúc xông lên với anh còn có Mã Sơn và Tra Na Lệ.

Tiếp viên trưởng đang đứng ở cửa buồng lái máy bay và cố gắng mở cửa, nhưng buồng lái bị khóa lại từ bên trong, thiết bị điện tử đã bị hủy hoại, liên lạc với nhân viên trong buồng lái thông qua bộ đàm thì lại không có bất kỳ sự đáp lại nào.

Máy bay rung lắc càng ngày càng dữ dội hơn, thân máy bay cũng càng ngày càng nghiêng, đầu máy. bay bắt đầu chúi xuống mặt đất

Tiếp viên trưởng đã thử mọi cách, cuối cùng chỉ có thể bất lực đập cửa khoang.

Lý Dục Thần đi tới, kéo tiếp viên trưởng ra và đặt tay lên cửa buồng lái

Tiếp viên trưởng theo bản năng định ngăn cản nhưng bị Tra Na Lệ kéo lại.

Cửa máy bay là cửa chống đạn, chống cháy nổ, nhưng Lý Dục Thần chỉ đẩy nhẹ một cái là cửa buồng lái đã bị đẩy ra dễ dàng,

"Tiếp viên trưởng và các tiếp viên hàng không nhìn anh với ánh mắt khó tin, trong mắt tràn đầy vui mừng xen lẫn sùng bái. Nhưng ngay sau đó bọn họ lại hoảng sợ bởi vì tình cảnh trước mắt.

Trong buồng lái, ba nhân viên của phi hành đoàn bao gồm cơ trưởng ngã vào trong vũng máu.

Máy bay đang rơi xuống, độ nghiêng càng lúc càng lớn hơn, rung lắc cũng ngày càng nghiêm trọng.

Ngoại trừ Lý Dục Thần, Mã Sơn và Tra Na Lệ, những người khác đã không thế đứng vững được nữa, chỉ có thể thuận tay bắt lấy thứ gì đó để chống đỡ cơ thể mềm nhũn của mình.

“Ai biết lái máy bay?", Lý Dục Thần hỏi các nhân viên trên máy bay.

Chục nghìn mét trên không không là gì với Lý Dục Thần, anh có thể bảo vệ Mã Sơn rời đi một cách nhẹ nhàng. Nhưng máy bay xảy ra chuyện bởi vì anh, anh không thể khoanh tay bỏ mặc chiếc máy bay này được.

Nếu không ai biết lái máy bay, vậy thì anh cũng chỉ có thể thử cứu người, có thể cứu được bao nhiêu thì cứu bấy nhiêu.

“Tôi biết lái”, Tra Na Lệ nói: "Tôi có bằng lái máy. bay, nhưng mà là máy bay cỡ nhỏ, tôi chưa từng lái máy bay chở khách cỡ lớn bao giờ, chỉ có thể thử xem sao."

Cô ta và Lý Dục Thần nhìn nhau rồi gật đầu, giờ phút này trong mắt hai bên chỉ có tin tưởng.

Tra Na Lệ đi đến bàn điều khiển, nhìn đồng hồ hiển thị thông số rồi nhanh chóng nhớ lại kiến thức lái máy bay, sau đó ấn vài cái nút, đột nhiên bàn tay chợt khựng lại.

“Sao vậy?”

“Cô ta phá hủy thiết bị, căn điều khiển bị bẻ gãy rồi", Tra Na Lê nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK