Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta đã thấy rất rõ, Từ Hiểu Bắc không có kiêu căng hay hống hách gì, nhưng từ Giang Đông đến Nam Giang, chắc chắn là muốn tranh giành cho sinh viên Giang Đông một phen, đó mới chính là điểm yếu của cậu †a.

Thấy rõ điều đó, Chung Thần lại tiếp tục châm thêm. dầu: “Từ trước đến nay Lâm Mộng Đình vẫn luôn là kẻ ngạo mạn, mắt cao hơn đầu. Chuyện này cũng dễ hiểu thôi, người ta muốn gì có đó, làm gì thèm quan tâm đến những người như chúng ta. Hôm nay tôi muốn cho cô ta một cơ hội để tiếp xúc với cậu Từ đây. Nhà họ Từ ở Giang Đông có gia thế lớn cỡ nào, cậu Từ cũng là người tuấn tú nho nhã, cô ta cũng phải nể nang một hai chứ. Không ngờ cô ta lại nói rằng cậu ấm Giang Đông không bằng một phần ngàn chồng chưa cưới của cô ta”.

Cuối cùng Từ Hiểu Bắc cũng tái mặt, tức giận nói: “Chồng chưa cưới của chị ta là ai?”

“À, là một tên xuất thân nghèo hèn, bám vào nhà họ Lâm ở rể, bây giờ mặt ngước lên tận trời!”, Chung Thần nói: “Họ Lý, hình như tên là... Lý Dục Thần”.

'Từ Hiểu Bắc uống cạn một ngụm rượu trong ly, giọng căm tức nói: “Hừ, hôm nào tôi phải đi gặp tên Lý Dục Thần đó mới được!”

Chung Thần thấy đã đạt được mục đích rồi thì không nói tiếp nữa, chuyển lời: “Cậu Từ, chúng ta qua kia ngồi đi, lát nữa còn những tiết mục mà anh Viên sắp xếp”.

Hôm nay anh ta đã hoàn thành nhiệm vụ Viên Thế Kiệt giao, hơn nữa còn móc nối được quan hệ với cậu Từ Giang Đông, trước mắt, Từ Hiểu Bắc này rất dễ nói chuyện, chỉ cần dùng chút thủ đoạn, thì không khó lợi dụng.

Có nhà họ Viên Tiền Đường cùng với nhà họ Từ Giang Đông hỗ trợ, Chung Thần cảm thấy cái ngày nhà họ Chung phất lên đã không còn xa.

Đúng lúc này, anh ta nhận được điện thoại từ Lâm Mộng Đình.

Biết Lâm Mộng Đình đồng ý tới tham gia lễ hội chào. đón tân sinh viên, Chung Thần cảm thấy hết sức bất ngờ.

Nhưng anh ta suy nghĩ, sau đó lập tức có cách.

Anh ta gọi thoại cho Viên Th sau khi

được đồng ý thì tìm đến Từ Hiểu Bắc, nói.

“Cậu Từ, tôi càng nghĩ càng giận, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được. Thế này nhé, cậu ở đây chờ, tôi phải gọi Lâm Mộng Đình tới, à không, mời đến, dù có bắt tôi phải quỳ xuống trước mặt cô ta tôi cũng chấp. Hôm nay là tiệc chào đón cậu Từ, tôi nhất định phải mời được”.

Từ Hiểu Bắc cau mày, nói: “Không cần thiết lắm đâu, tôi là người Giang Đông, ngày đầu tiên đến Tiền Đường,

không cần thiết phải làm vậy. Muốn lấy lại thể diện thì sau này vẫn còn cơ hội”.

Chung Thần nói lại: “Cậu Từ, cậu khoan dung độ lượng, nhưng tôi thì không. Vì cậu là người Giang Đông nên chúng tôi càng phải tận tình hơn. Chuyện này cậu đừng xen vào, để tôi”.

Dứt lời, anh ta không quan tâm tới Từ Hiểu Bắc, bèn rời khỏi câu lạc bộ Hồ Tân.

Một người đàn ông trung niền từ trong góc đi ra, đi tới bên cạnh Từ Hiểu Bắc, nhỏ giọng nói: “Cậu chủ, tôi có nghe được cuộc đối thoại của hai người. Họ Chung này nịnh nọt quá đà, cậu chủ nhất định phải cẩn thận”.

Từ Hiểu Bắc gật đầu: “Tôi biết, người này không thể thân. Nhưng tôi mới đến đây ngày đầu tiên, không thể khiến người Giang Đông mất mặt. Cô gái đó tới thì không sao, nếu không đến, tôi lại phải đi tìm gặp thử, cả †ên chồng chưa cưới rách nát kia nữa”.

Người đàn ông trung niên nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng có lẽ vì thân phận nên cuối cùng vẫn không nói ra.

Lâm Mộng Đình bắt xe, đi tới cửa câu lạc bộ Hồ Tân.

Chung Thần đã sớm ở đó chờ, ân cần mở cửa xe cho cô, còn muốn trả tiền xe thay cô.

Lâm Mộng Đình nói mình đã trả tiền rồi.

Chung Thần nói: “Ai da Mộng Đình, cuối cùng cô cũng tới rồi. Cô mà còn không tới thì tôi cũng không biết phải làm sao bây giờ”.

Lâm Mộng Đình kinh ngạc nói: làm khó được chủ tịch Chung thế?

“Chuyện gì có thể

Chung Thần nói: “Cô không biết đâu, cậu ấm vừa tới ấy tôi không dám trêu vào! Người ta là tai to mặt lớn Giang Đông, con trai của Mãnh Hổ Từ Thông. Cậu Từ đó chỉ muốn gặp cô, nghe nói cô không đến nên đang tức giận bên trong đấy!”

Lâm Mộng Đình cau mày nói: “Gặp tôi để làm gì? Tôi đâu có biết cậu †a".

“Cô Lâm của tôi ơi, cô không biết danh tiếng của mình ư? Cô là hoa khôi trường chúng ta, là cô cả gia đình giàu có nhất thành phố Hòa, tiếp đón Từ Hiểu Bắc. mà cô không đến, tất nhiên là cậu ta phải nổi giận rồi. Cậu ta còn nói Nam Giang chúng ta khinh thường sinh viên đến từ Giang Đông, còn nói cô chọn thằng khố rách áo ôm làm chồng tương lai, đang muốn tìm chồng chưa cưới của cô kiếm chuyện nữa kìa!”

Lâm Mộng Đình vốn đang bình tĩnh, nhưng vừa nghe tới “chồng chưa cưới khố rách áo ôm” thò trên mặt lập †ức phủ sương lạnh.

“Hừ, tôi muốn nhìn xem con trai Mãnh Hổ Giang Đông thì có gì đặc biệt hơn người! Đừng để cha là mãnh hổ, con lại là bao cỏ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK