Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mã Sơn thoạt nhìn rất thất vọng, không cam lòng "Mẹ nó, lại thua! Sớm biết thì thu tay lại rồi"

Người phụ nữ kia nói: 'Anh trai à, anh đừng nản chí, cược tiếp nói không chừng lại thẳng trở lại thì sao!"

"Cược nữa, tiền mất hết rồi, còn cược hả? Anh còn nợ em năm triệu kia kìa, đi thôi, anh ra ngoài tiệm vàng quẹt thẻ, trả tiền lại cho em".

"Trời ạ, anh trai gấp cái gì, không cần phải đi quẹt thẻ, anh thẳng rồi trả lại tiền cho em là được”

"Không có tiền vốn thì anh thẳng thế nào được?”

"Em lại cho anh mượn!"

"Mượn nữa hả?”, Mã Sơn nghỉ ngờ nhìn người phụ nữ: "Em có bao nhiêu tiền? Không lẽ em là cô vợ nhỏ của vua đánh bạc, anh không dám đâu!"

Lời này của anh ta chọc cười khán giả vây xung quanh.

Người phụ nữ cũng cười khanh khách: "Anh trai thật biết nói đùa. Em không phải là cô vợ nhỏ của vua đánh bạc, nhưng vay mấy cái chíp vẫn vay được"

Mã Sơn lắc đầu nói: "Được rồi được rồi, anh tiêu hết may mắn rồi, không chơi nữa"

Người phụ nữ vội vàng ngăn lại: "May mẫn nào có đi dễ dàng như vậy. Anh trai à, anh là khách đánh bạc may mắn nhất mà em từng gặp, nghe em, chơi thêm hai lượt nữa, nhất định có thể thắng. Đợi anh thắng được tiền, em dẫn anh đi ăn bữa khuya".

"Ăn cái gì?"

"Anh muốn ăn cái gì thì ăn cái đó", người phụ nữ tỏ ra quyến rũ.

Mã Sơn cười haha: "Được, vậy chơi thêm hai lượt nữa. Có điều, anh đã thua năm triệu, chơi nhỏ quá chẳng thú vị gì hết, muốn chơi thì chơi lớn luôn"

Ánh mắt người phụ nữ sáng lên: 'Anh trai muốn chơi bao lớn?"

"Em có bao nhiêu tiền?", Mã Sơn hỏi ngược lại.

"Anh trai à, anh cược lớn vậy luôn!”, đôi mắt người phụ nữ tỏa ra ánh sáng: "Anh có dám vay ba mươi triệu không? Có điều phải ký tên đói”

Mã Sơn lắc đầu: "Ít, em còn không, chừng một trăm triệu ấy."

Ánh sáng trong mắt người phụ nữ càng tăng lên:

“Một trăm triệu à! Em thì không vay được nhiều thế, nhưng em có thể vay giúp anh. Anh chờ chút!”

Người phụ nữ lần nữa đi ra.

Mã Sơn cũng đứng lên, đến khu khách quý nghỉ ngơi.

Tra Na Lệ sợ bị Mã Sơn nhìn thấy, cô ta đang định đến bàn bên cạnh tránh đi một chút, đã thấy Mã Sơn đi về phía cô ta, trong tay còn cầm hai ly rượu.

"Cô Tra, nể mặt tôi uống một ly đi", Mã Sơn cười hì hì.

Tra Na Lệ khẽ nhíu mày, có điều vẫn nhận lấy ly rượu, hỏi: “Anh đang giở trò quỷ gì? Cò mồi kia rõ ràng đang đặt bẫy anh”.

"Nếu đến cả cái này tôi cũng không nhìn ra được, thì hơn hai mươi năm qua tôi đã sống vô dụng rồi", Mã Sơn đáp.

"Vậy anh còn chui đầu vào? Hay cảm thấy anh có thể đấu thẳng được gia tộc của vua đánh bạc?”, Tra Na Lệ tức giận nói.

"Đấu thẳng được hay không đều phải đấu một trận, dù sao cũng tới rồi. Lại nói, có người đẹp Tra ở bên cạnh, lòng tin của tôi tăng gấp trăm lần"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK