Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Không phải vấn đề về cổ phần và chia hoa hồng!", 'Yến Xương Dũng ngắt lời, nói: "Mà là vấn đề chúng tôi có. được tôn trọng hay không! Đã đến thời đại nào rồi mà còn làm theo kiểu gia tộc hoàng triều như thế! Theo tôi thấy, đảo Cửu Long đã sớm có thể thành lập chính phủ tự trị, dân tuyển dân trị mà! Một cái cây ngọn cỏ trên đảo này đều là của toàn thể dân cư trên đảo, không phải của người nào hay là của gia tộc nào hết!"

'Yến Xương Dũng hùng hồn dõng dạc nói, cứ như là đang chiến đấu cho dân chủ, đang tranh thủ quyền lợi cho toàn thể dân cư trên đảo vậy. Truyện Đam Mỹ

Điều này khiến Trữ Phượng Toàn rất mất mặt, đang muốn nổi giận, chợt nghe Lý Dục Thần nói:

"Tổng giám đốc Yến đúng không? Ông nói rất có lý. Hoàn toàn chính xác, một cái cây ngọn cỏ trên đảo Cửu Long này đều nên thuộc về toàn thể dân cư trên đảo. Mảnh đất này là căn cơ để dân cư trên đảo đặt chân, không ai có thể tước đoạt quyền lợi của bọn họ, không ai có thể cưỡng bức chiếm đất đai của bọn họ".

Lời của Lý Dục Thần khiến Trữ Phượng Toàn có chút ngạc nhiên, mà Yến Xương Dũng thì có mấy phần đắc ý, cong khóe miệng lên lộ ra một nụ cười lạnh không dễ phát hiện ra.

Lý Dục Thần mỉm cười, tiếp tục nói ra:

"Thế nhưng tổng giám đốc Yến, hình như ông đâu phải dân cư trên đảo này?"

'Yến Xương Dũng sững sờ, sắc mặt thay đổi.

Ông ta còn chưa kịp nói chuyện, Lý Dục Thần đã trầm mặt xuống, nghiêm nghị nói: "Ở đây ai cũng có tư cách nói lời như vậy, chỉ có ông là không có!"

Dứt lời, anh đột nhiên khẽ vươn tay ra túm lấy Yến Xương Dũng ở phía đối diện bàn.

Yến Xương Dũng lơ lửng ở giữa không trung, hai chân vùng vẫy loạn xạ, đưa tay ôm lấy cổ họng, nhìn qua có vẻ vô cùng khó chịu.

Hành động của Lý Dục Thần khiến đám người ở đây đều giật nảy mình. Nhưng trong lòng mọi người lại càng thêm oán giận với hành vi bạo lực của anh.

Ngay cả Trữ Phượng Toàn cũng cảm thấy hành động này của Lý Dục Thần không ổn, dựa vào bạo lực để giải quyết vấn đề cũng không phải là kế lâu dài.

Nhưng Lý Dục Thần đã làm như vậy, Trữ Phượng 'Toàn cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể suy nghĩ ở trong lòng nên làm như thế nào để giải quyết giúp anh.

Lý Dục Thần khẽ động ngón tay, roẹt một tiếng, vạt áo trước ngực Yến Xương Dũng bị mở bung ra, một cái thập tự giá rơi ra từ bên trong, lắc lư qua lại trước ngực ông ta.

Trữ Phượng Toàn giật nảy cả mình, cả giận nói: "Ông là đồng bọn với đám quỷ Tây Dương kia?"

"Tôi... tôi chỉ là một tín đồ đạo Cơ Đốc bình thường thôi..., Yến Xương Dũng còn đang giảo biện.

Lý Dục Thần cười lạnh một tiếng: "Tín đồ đạo Cơ Đốc bình thường sao? Như vậy nếu tôi phá hủy thập tự giá trên người ông, chắc hẳn ông sẽ không có việc gì đúng không?”

Nói rồi anh nhẹ nhàng buông tay, Yến Xương Dũng rơi xuống đất, mà thập tự giá của ông ta đã rơi vào trong tay Lý Dục Thần.

'Yến Xương Dũng vô cùng khẩn trương, chỉ vào Lý Dục Thần, tức giận nói: "Tên ác ma này, nếu cậu hủy. hoại thánh vật thì sẽ bị thần phạt!"

"Ồ2 Vậy cứ để thần của ông đến trừng phạt tôi đi!"

Lý Dục Thần nắm chặt tay lại, nhìn qua có vẻ như: muốn bẻ gãy thập tự giá.

Mà thập tự giá lại phản kháng, mặt trời ở chỗ giao. nhau của chữ thập kia bỗng nhiên tỏa sáng.

Khuôn mặt Yến Xương Dũng vặn vẹo hẳn lên, cứ như muốn ăn thịt người, hung ác nhìn chằm chằm vào Lý Dục Thần, mà toàn bộ thân thể của ông ta cũng đang không ngừng run rẩy.

"Hừ, lộ nguyên hình ra rồi chứ gì! Thập tự giá này chính là công cụ duy nhất để mấy người liên hệ với thần, cũng là con đường để mấy người bán linh hồn. Nếu thập. tự giá bị phá hủy, ông cũng sẽ chết, đúng không?"

Lý Dục Thần nắm chặt tay lại, ánh sáng tắt ngóm, thập tự giá cũng hóa thành tro tàn trong lòng bàn tay của anh.

Mà trên mặt Yến Xương Dũng lại lộ ra vẻ đau đớn, thân thể vặn vẹo một lát, bỗng nhiên nằm thẳng tắp bất động.

'Yến Xương Dũng chết rồi, thi thể cứ nằm thẳng trong phòng họp như vậy.

Kiểu chết này quá mức rung động, đến mức đám người ở chỗ này đều kinh ngạc không nói ra lời.

Bây giờ Trữ Phượng Toàn mới biết Lý Dục Thần không phải muốn dựa vào bạo lực để thu phục người khác, mà là đã sớm phát hiện ra Yến Xương Dũng cũng là giáo đồ của Thái Dương Thánh Giáo.

Khó trách James giết hại phụ nữ trên đảo lại thuận lợi như vậy, sau đó lại che giấu kỹ đến thế, hóa ra là có 'Yến Xương Dũng trợ giúp. Nói không chừng Yến Xương Dũng cũng tham gia vào quá trình sát hại.

'Yến Xương Dũng là người mới tới do Trữ Phượng Toàn tự mình khảo sát đưa lên trên đảo, Trữ Phượng Toàn cảm thấy vô cùng tự trách.

"Cậu Lý, là tôi điều tra không rõ, quản lý không nghiêm, là lỗi của tôi!"

"Không liên quan đến tam đảo chủ. Thủ đoạn của Thái Dương Thánh Giáo này quá mức quỷ dị, còn có mưu đồ làm loạn Hoa Hạ chúng ta, chúng ta phải giữ cảnh giác mọi lúc mọi nơi", Lý Dục Thần nói rồi đảo mắt một vòng: "Cũng không biết ở đây có còn đồng bọn của bọn họ hay không!"

Anh vừa thốt ra lời này, đám quản lý cấp cao tham gia cuộc họp đều bị dọa sợ.

Phó tổng quản lý dẫn đầu, cởi cúc áo ra để lộ lồng ngực đầy lông, vỗ ngực nói: "Mấy người nhìn đi, tôi không đeo thập tự giá! Từ trước đến nay tôi vẫn chưa bao giờ tin người phương tây, Thái Dương Giáo chó má gì đó không có liên quan gì đến tôi đâu!"

Những người khác cũng nhao nhao bắt chước.

Trong phút chốc, trong phòng họp xuất hiện một màn quỷ dị, đám quý ông quý bà vừa rồi còn mặc Âu phục đi giày da lịch sự lúc này đều cởi hết cúc áo để lộ ngực, xếp hàng dài đứng trước mặt Lý Dục Thần, để chứng tỏ sự trong sạch của mình.

Lý Dục Thần mỉm cười, nói: "Được, tôi đều nhìn thấy rồi, mời mọi người mặc quần áo tử tế, ngồi xuống đi".

Đợi tất cả mọi người trở về vị trí một lần nữa, anh mới nói:

"Nếu mọi người đã có thể thẳng thản nói chuyện, vậy tôi cũng sẽ nói thẳng luôn. Nếu nhà họ Lý làm chủ, tuyệt đối không làm ra chuyện qua cầu rút ván. Đảo Cửu Long đã từng hứa hẹn với mấy người cái gì, chỉ cần hợp tình hợp lý hợp pháp, nhà họ Lý tuyệt đối sẽ không quyt nợ.

Về sau sự phát triển của đảo Cửu Long còn cần dựa vào sức mạnh của mọi người. Mặt khác mấy người cũng yên †âm, sau này ba vị đảo chủ vẫn là đảo chủ đảo Cửu Long, điều này sẽ không thay đổi".

Trữ Phượng Toàn khẽ gật đầu, trong lòng thán phục, nước cờ rung cây dọa khỉ này của cậu Lý đúng là tuyệt diệu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK