Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Ly đáp lời, đi ra ngoài.

Hà Quảng Chí nở nụ cười: "Chỉ cần anh ta ký tên, không sợ anh ta chạy ra khỏi lòng bàn tay của tôi”

Hứa Trí Thẳng lại cứ cảm thấy có điều gì đó không hợp lý lầm, nhưng lại không nói ra được. Dù thế nào, hiện tại tất cả giám sát đều nhẩm thắng vào Mã Sơn, còn có mấy cao thủ lẫn trong đám người nhìn chấm chăm anh ta, chỉ cần anh ta gian lận, nhất định sẽ bị bắt lại.

Vay nặng lãi một trăm triệu, một khi ký tên vào, trừ phi anh ta là loại nhà giàu siêu cấp có giá trị con người lên đến chục tỷ, không thì tương đương với ký. giấy bán mình.

....

Mã Sơn không phải là người am hiểu giao tiếp xã hội, lúc anh ta lăn lộn trong vòng tròn kia, anh ta có tiếng biết đánh nhau và trọng nghĩa khí. Trên người anh ta có khí phách của đại ca căm đầu, tất cả mọi người đều rất phục anh ta. Nhưng anh ta không giỏi giao tiếp, đặc biệt là không biết lấy lòng phụ nữ, trong mắt rất nhiều người, nhất là phụ nữ, anh ta vô cùng.

đứng đắn, xen lẫn chút chất phác, đặc điểm này khiến anh ta hoàn toàn khác những tên côn đồ kia.

Nhưng dù thế nào, Mã Sơn cũng lớn lên trong hoàn cảnh đó, chưa ăn qua thịt heo cũng gặp qua heo chạy, anh ta không lạ lẫm với chuyện tán gái như thế nào.

Anh ta kể chuyện cười cho Tra Na Lệ, bông đùa những lời tà rắm nhưng không thấp kém.

Tra Na Lệ thành công bị anh ta chọc cười, không phải là bởi vì chuyện cười của anh ta cuốn hút, mà do đáng vẻ khi kế chuyện của anh ta rất buồn cười.

Khi mà một người đàn ông thật thà chất phác muốn dùng cách nói những câu đùa tục chọc cười một người phụ nữ, bản thân chuyện này đã rất buồn cười rồi.

Dương Ly trở lại, cầm trong tay một xấp tài liệu, sau lưng còn đi theo hai người, trong đó một người cầm theo một cặp đầy chíp.

"Anh trai à, ký tên vào đây, một trăm triệu chíp này sẽ là của anh", Dương Ly mở tài liệu ra, đưa cho Mã Sơn một cây bút.

Mã Sơn không thèm nhìn lấy một chữ, vèo vèo ký tên của mình xuống.

Dương Ly hơi sững sờ, không biết là bị chấn động bởi sự hào phóng của Mã Sơn, hay là quá thuận lợi đến bất ngờ khiến cô ta hoài nghỉ chuyện này có vấn đề.

Hợp đồng vay nặng lãi của sòng bạc vô cùng khắc nghiệt, bình thường khách hàng phải ở trạng thái vô cùng hưng phấn, cộng thêm miệng lưỡi không xương của cò mới làm họ ký tên mình xuống.

Nhưng Mã Sơn không thèm hỏi lấy một câu, loại người này hoặc là giá trị con người cao đến bất cứ lúc nào cũng có thể trả được nợ, hoặc là vốn không có ý định trả.

Dương Ly lơ đãng nhìn thoáng qua camera.

Người đàn ông sau lưng cô ta thu lại hợp đồng, mở rương chíp ra, bên trong đó là hàng loạt chíp có trị lớn được xếp chỉnh tề, trong đó năm mươi cái chíp giá trị một triệu vô cùng dễ thấy.

Mặc dù là phòng khách quý, nhưng người cầm một trăm triệu chíp đi đánh cược cũng tất khó nhìn thấy, cộng thêm cách đánh cược mười triệu khi Mã Sơn quay con thoi hồi nãy, khiến họ lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK