Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi biết anh muốn phản kháng, nhưng anh không có sức mạnh. Anh muốn bóp chết con đàn bà thối ngồi bên cạnh anh, nhưng anh không dám. Anh không dám làm gì hết, vì anh yếu đuối! Anh vô dụng! Anh không có gì hết!”

Na Nhữ An ôm đầu, đau khổ cào cấu.

Viên Khả Kiều nghĩ anh ta chỉ là không thể nhìn Trương Diễm Diễm bị ức hiếp, lại tát mạnh một cái, mắng nói: “Anh vẫn thương cô ta, phải không?”

Cái tát này, cuối cùng đã đánh Na Nhữ An nổi khùng, chỉ nghe anh ta lớn tiếng thét:

“Tôi đồng ý! Lấy linh hồn của tôi đi!”

Cùng lúc đó, Trương Diễm Diễm cũng lặng lẽ nói trong lòng: “Lấy đi đi, linh hồn của tôi!”

Ở dưới đất trong nhà kho, một bóng hình xuất hiện như quỷ mị, một bóng hình cô đơn không có thứ gì che đậy.

||||| Truyện đề cử: Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn! |||||

Sau đó, cái bóng chia làm hai, biến thành hai cái bóng, một cái bò lên người Trương Diễm Diễm, một cái bò lên người Na Nhữ An.

Mã Sơn cuộn người dưới đất, cơ thể không ngừng co giật, miệng phun ra từng ngụm máu.

Anh ta nghe thấy một giọng nói: “Tuyệt vọng không? Đau khổ không?”

“Có muốn sống tiếp không? Muốn cứu bạn của mày không?”

“Giao linh hồn của mày cho tao đi, để tao giúp mày!” “Không!”

Mã Sơn quật cường kiên trì.

Mặc dù cơ thể đã vô cùng hư yếu, nhưng nội tâm của anh †a, gan của anh ta, vẫn tràn đầy hoang dã và tức giận không thể khuất phục.

Anh ta tuyệt đối sẽ không bán linh hồn. “Dục Thần...”

Khoảnh khắc cuối cùng mất đi ý thức, anh ta vẫn tin, anh em của anh ta sẽ đến nhanh thôi, công lý sẽ đến.

Giọng nói trong hư không khế thở dài một tiếng: “Ầy, thể xác tốt như này, thật tiếc quá!”

Giọng nói đó lại cười nham hiểm: “Đừng mong bạn của mày sẽ đến cứu mày, trên đường từ Bạch Vân Quan đến nơi này, đang tắc cứng đường. Vì ở đó đã xảy ra một vụ tai nạn xe thảm khốc. Người phụ nữ uống say đó, tao dễ dàng điều khiển được linh hồn của cô ta, ha ha ha...”

Mã Sơn đã không nghe thấy giọng nói nữa rồi.

Cuối cùng người đánh anh ta đã đánh đến mệt, hài lòng vỗ tay, quay người sang Trương Diễm Diễm.

Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của Trương Diễm Diễm, trong mắt Viên Khả Kiều lộ ra vẻ đố ky mạnh mẽ, nhưng nhìn đám ăn xin không hề kiêng sợ giày vò làm nhục vẻ đẹp này, cô ta lại hài lòng cười.

“Anh yêu, nhìn thấy chưa? Nhìn rõ một chút, đây là cô gái mà anh đã từng thích!”

Viên Khả Kiều đưa tay bóp cằm của Na Nhữ An, chỉnh đầu của anh ta, để anh ta nhìn thẳng vào cảnh tượng đang diễn ra.

Trên khuôn mặt Na Nhữ An lộ ra nụ cười quỷ dị. Anh ta bỗng đưa tay, bóp chặt cổ họng của Viên Khả Kiều.

“Anh làm gì hả?”, Viên Khả Kiều kinh hãi nói: “Mau thả tôi rai”

Tay của Na Nhữ An giống như kìm sắt, ngón tay nhanh chóng ấn sâu vào trong thịt, máu tươi chảy ra từ móng tay.

“Anh...”

Sắc mặt Viên Khả Kiều biến thành màu gan heo, trong mắt lộ ra vẻ kinh sợ, nhưng cô ta đã không nói được nữa.

Na Nhữ An buông tay phải, Viên Khả Kiều ngã xuống đất, trên cổ xuất hiện năm lỗ máu, ào ào chảy máu.

Đến chết, cô ta cũng không hiểu, làm sao Na Nhữ An có gan bóp chết cô ta, và lấy đâu ra sức lực mạnh như vậy.

Gần như cùng lúc, ánh mắt của Trương Diễm Diễm cũng lộ ra vẻ hung dữ.

Cô ta tóm lấy bàn tay của một gã đang ngang ngược sàm sỡ, vặn nhẹ một cái, rắc rắc một tiếng, tay của người đó bị bẻ gấy.

“A!” Trong phòng vang lên tiếng kêu thảm của người đó.

Gã đàn ông bên cạnh ngẩn người, nghiêm giọng quát: “Con đàn bà thối, mày dám...”

Anh ta con chưa nói hết, tay của Trương Diễm Diễm đã đưa đến trước ngực anh ta, phụt một tiếng, cả cánh tay lại thò vào trong lồng ngực của anh ta.

Gã đàn ông sửng sốt, sau đó nhìn thấy lòng bàn tay của Trương Diễm Diễm có thêm một thứ đẫm máu, còn lồng ngực. của anh ta xuất hiện một lỗ lớn.

Những người khác nhìn thấy cảnh này, mới ý thức được tình hình không ổn.

Đây vốn không thể nào là chuyện phụ nữ bình thường làm được.

Họ lùi lại theo bản năng, trong lòng sinh ra ý lạnh, toàn thân nổi da gà.

Mấy tên nhát gan mềm nhữn chân, ngồi bệt xuống đất, vừa lăn vừa bò đứng lên muốn bỏ chạy.

Nhưng họ vừa quay đầu thì phát hiện, cô cả của họ đã năm trong vũng máu.

Còn chồng chưa cưới của cô cả, cậu ấm nhà họ Na vô dụng đó, đang ngồi xổm dưới đất, đang lột da thi thể, rút ra từng cái gân dài từ bên trong.

Cảnh tượng như ngày tận thế này khiến đám ăn xin chạy ra ngoài cửa như phát điên.

Lần đầu tiên họ phát hiện nhà kho này rộng lớn như vậy, khoảng cách mười mấy mét ngăn ngủi lại xa xôi như mấy chục. dặm đường.

Đúng lúc họ sắp chạy đến cửa, chỉ cần thêm hai bước nữa thì có thể mở cửa, nhìn thấy ánh mặt trời bên ngoài.

Bóng đỏ vụt lên, người phụ nữ khắp người khắp mặt là máu xuất hiện ở cửa như quỷ mị, chặn đường đi của họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK