Mục lục
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Làm sao lại như vậy? Em không ở bên cạnh anh, tâm lý của anh không vững chắc được”, Mã Sơn đưa tay ôm eo Dương Ly, nói.

“Anh à, tay anh may mắn như vậy, nên chơi lớn từ sớm rồi!"

Dương Ly cười híp mắt ngồi xuống, còn không quên bày ra dáng vẻ của người thẳng cuộc quay đầu liếc nhìn Tra Na Lệ.

Tra Na Lệ có hơi ghét bỏ quay đi, không thèm nhìn bọn họ.

"Em nói xem anh nên cược bao nhiêu?", một tay Mã Sơn ôm lấy bả vai Dương Ly, anh ta hỏi.

"Mười triệu?", Dương Ly cũng là khách quen của sòng bạc, tất nhiên nhìn ra Mã Sơn vẫn chưa đến giới hạn, thử thăm dò nói.

Mã Sơn đếm số chip trên tay, vừa đúng mười triệu. Anh ta có vẻ hơi do dự, cầm một cái chip lật qua lật lại trên ngón tay.

Càng ngày càng nhiều người vây xem, gần như toàn bộ người trong phòng khách quý đều vây quanh, những bàn đánh cược khác chỉ có lẻ tẻ mấy người vẫnđang chơi.

"Được, vậy ván tiếp theo đặt mười triệu!", Mã Sơn nói xong, đẩy chip trên bàn về phía trước, "Ván này thắng, mỗi người ở đây được chia mười ngàn!

Sau đó anh ta ôm chặt lấy Dương Ly, dùng sức bóp một cái vào vị trí nhiều thịt trên người cô ta: “Cục cưng ơi, em hãy mang đến vận may cho anh nha!"

Bầu không khí lập tức trở nên náo nhiệt.

Mười ngàn đồng không là gì với những người trong phòng khách quý, nhưng giống như lúc cướp lì xì trong nhóm vậy, không ai thiếu chút tiền ấy, thế mà vẫn nhiệt tình cướp lì xì, dù có là mấy đồng cũng muốn cướp, bởi vì cướp lì xì không chỉ đại biểu cho tiền bạc, mà còn đại biểu cho may mắn tốt hơn người khác.

Người trong sòng bạc càng thích may mắn hơn. Người thẳng cho tiền nhuốm không khí vui mừng, có thế mang đến vận may cho bọn họ. Tuy mười ngàn đồng không nhiều, nhưng nhỡ đâu sự may mắn này giúp bọn họ thắng một triệu thì sao.

Mà câu nói tiếp theo của Mã Sơn khiến bầu không khí vốn đã náo nhiệt trở nên bùng nổ.

Mã Sơn nói: 'Mười ngàn quá ít, nếu ông đây thẳng ván này, mỗi người một trăm ngàn!"

Quanh bàn, người vây xem chật như nêm cối, thật ra cộng lại không đến một trăm người, mỗi người mười ngàn tính ra chỉ mấy trăm ngàn, mỗi người một trăm ngàn cũng chỉ mấy triệu, nhưng chính mấy triệu này lại khiến đám khán giả trở nên như sỉ như cuồng.

Mấy người ở rìa ngoài vốn không quan tâm cũng bắt đầu chen vào bên trong.

Chuyện này khiến cho giám thị trong sòng bạc rất khó tìm được một vị trí tốt để quan sát Mã Sơn.

May mà còn có mười mấy cái camera.

Cho dù như vậy, người chia bài cũng có vẻ hơi khẩn trương.

Bởi vì Mã Sơn cược hòa.

Chuyện này có nghĩa là, nếu Mã Sơn thẳng, mười triệu sẽ biến thành tám mươi triệu.

Trong phòng làm việc, Hà Quảng Chí và Hứa Trí Thắng cùng nhân viên của phòng quan sát đều khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình.

Mọi người dường như đã quên, tiền đặt cược của ván này thật ra cũng chỉ có mười triệu. Mà trước đây không lâu, Mã Sơn vừa mới rót vào mười triệu

Cùng là mười triệu, hiệu quả mang lại lại hoàn toàn khác biệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK