“Ta đói rồi.” Người còn chưa vào, tiếng nói đã vang lên trước. Là Chu Ngưng Nguyệt. Nhưng lúc đi vào nhà nàng đã phát hiện thì ra sắp được ăn cơm rồi. Nàng lập tức ngồi xuống ghế đợi ăn cơm. Lúc này nàng ôm một cái hộp, khi ngồi xuống, nàng đặt cái hộp sang một bên. “Nguyệt tỷ, đây là đồ chuyển phát nhanh à?” Chu Tự bưng dưa hấu đến bàn ăn hỏi. Lúc này Thu Thiển cũng đã ngồi xuống và lấy cơm giúp Nguyệt tỷ xong. “Mẹ nói là ngươi cần, nên đây là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.