“Ta xem qua, tay ngắn ở vị trí vai, đến lúc ở nhà có thể kéo xuống một chút, có thể nhìn thấy.” Thu Thiển nghiêm túc nói. “Thu tỷ, ngươi hiểu lầm rồi.” Chu Tự vội vàng nói. “Ta hiểu.” Thu Thiển gật đầu tỏ vẻ hiểu. Chu Tự: “...” Không phải, nếu muốn mua áo cưới, chắc là rất đắt, ta đang nghĩ kiếm tiền thế nào. Sau đó Thu Thiển chắp hai tay sau lưng cùng Nguyệt tỷ đi ra ngoài. Chu Tự thở dài một tiếng, còn có thể nói gì đây? Nhưng nếu chuẩn bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.