“Làm sao vậy?” Chu Tự tò mò hỏi. Thu Thiển quay đầu, hai gò má ửng đỏ. “Chuyện Nguyệt tỷ vừa mới nói, ngươi nghĩ thế nào?” Đột nhiên nàng hỏi. “Nguyệt tỷ nói cái gì?” Chu Tự tò mò hỏi lại. “Chuyện có con.” Thu Thiển cúi đầu, nhẹ giọng nói. “Ngươi có muốn không.” Chu Tự tắt máy sấy, sờ sờ mái tóc đã khô của Thu tỷ, hắn có hơi ngượng ngùng nói: “Ta không phản đối.” “Ta cũng không phản đối.” Giọng nói của Thu Thiển có hơi nhỏ, nhưng Chu Tự có thể nghe được....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.