“Khi nào mới có thể chín?” Minh Nam Sở hỏi. “Không biết.” Chu Tự lắc đầu. Tô Thi cầm túi chia quả cho từng người. Mỗi người một quả. Sau khi hai người Đông Phương Cảnh cầm lấy hai quả, lập tức cười từ chối nói: “Không cần, không cần, hai quả là đủ rồi.” “Ta cũng đủ rồi.” Hạ Nguyệt nói theo. “Hả?” Vẻ mặt Tô Thi kinh ngạc: “Quả này rất lợi hại, các ngươi không lấy nhiều hơn sao? Trái cây Chu Tự cho bình thường đều rất hiếm, ăn vào tu luyện rất thuận lợi đó.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.