Chúa tể Thâm Uyên dùng mạng giúp hắn thu dọn tàn cục, đương nhiên hắn không thể phụ lòng ân nhân. Đối mặt với kẻ từ đầu đã chiếm cứ ưu thế này, hắn phải suy nghĩ kĩ rồi mới dám làm. May mà lựa chọn đúng. “Tâm Thần Minh cũng tối tăm như thế.” Chu Tự xách đao đứng lên. May sao hắn cho Ma Chủng nghỉ ốm hai ngày. Hỏi Nguyệt tỷ, Nguyệt tỷ muốn để hắn làm bộ giao chiến với Thạch Đầu Nhân một lúc là được. Để ma chủng vỡ ra. Nếu bị trọng thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.