Nhìn con đường thật dài hắn lại sinh ra cảm giác hoài niệm. Hắn nhìn quanh mình chỉ thấy đất hoang cùng cây cối. “Đây là nơi nào vậy?” Hắn có chút tò mò. Hơn nữa nơi này không có Trí giả cũng không có những người khác. Chu Tự nhìn trước nhìn sau, cuối cùng tuỳ tiện chọn một hướng rồi đi thẳng. Hắn đi trên đường cảm thấy xung quanh có chút gió, khá mát mẻ. Chỉ là được được một hồi, bầu trời bỗng truyền đến tiếng sấm rền, mưa cũng rơi tí tách. Chu Tự vốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.