Suy nghĩ một lát, Liễu Bắc Uyển gật đầu nói: “Cũng tốt, không cần phiền lòng.” “Quả thích một thân một mình thì ít đi chút niềm vui thú, nhưng sau này ngươi đã đến, lại có thêm rất nhiều niềm vui.” Tô Trần cười nói. “Hoá ra ta chỉ là người dùng để tăng thêm niềm vui thú cho ngươi.” Khuôn mặt Liễu Bắc Uyển đầy u buồn nói. Tô Trần buồn cười nói: “Dù sao không có ai có thể thay thế ngươi mang đến niềm vui thú cho ta.” Khuôn mặt của Liễu Bắc Uyển ngay lập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.