Chu Ngưng Nguyệt nhìn về phía Gia Cát Du. “Thời gian đủ thì đủ, nhưng không được quá một tiếng.” Gia Cát Du lập tức nói. Nàng phát hiện, hôm nay nàng nói được là được, nói không được thì không được. Bốn hộ pháp ma môn cũng không thể phản bác. Cả đời này cũng không có thời khắc vẻ vang thế này đấy? “Chúng ta vào xem cuộc chiến đi.” Chu Ngưng Nguyệt ăn trái cây lấy mấy cái điện thoại từ chỗ Chu Tước, chia mỗi người một cái. “Ta không cần, ta có rồi.” Gia Cát...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.