"Cảm giác bị nhìn chằm chằm." Chu Tự nhớ tới cảm giác bị dã thú xem như con mồi hồi còn bé. Khi đó vì sơ suất mà rơi vào khổ chiến. Vì vậy, hắn không hề khinh thường bất kỳ con dã thú và kẻ địch trước mặt nào nữa. Công kích ập tới, hắn vươn tay, công lực ngàn năm sẵn sàng đón địch. Ầm ầm! Lực lượng va chạm, gió bão cuốn lên, nắm đấm của Tạ Ngọc Sơn bị Chu Tự bắt được. Răng rắc! Toàn bộ cánh tay bị hắn bóp nát, biến dạng, sau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.