Tiểu Tĩnh vẫn chạy về phía trước, khi chạy qua sườn núi thì trượt chân ngã, khi nàng nẩng đầu lên thi có hai người mặc áo choàng xám có cánh từ trên trời giáng xuống bao vây nàng. Nàng cầu cứu theo bản năng. Sau đó họ ra tay trong ánh mắt sợ hãi của nàng. Không có tiếng động, tất cả cứ xảy ra như thế. Tiểu Tĩnh nằm trong vũng máu. Chu Tự đưa tay ra theo bản năng nhưng không có tác dụng, hắn chỉ đang xem lại sự việc của rất nhiều năm về trước....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.