Nguyệt tỷ đang ở nhà vui, không có việc cần thì sẽ không về. Ở nhà, nàng không chỉ không cần làm gì cả mà còn có người rửa chén, nấu cơm cho nàng. Phòng ngủ cũng có người quét dọn thay, muốn ăn loại trái cây gì là có loại đó, có nơi nào là tốt hơn ở nhà đâu? Cả nhà không có ai lớn hơn nàng hết. “Ừ, hình như vài hôm nữa là buổi tọa đàm của thanh niên Ma Môn, ta về trấn tràng.” Chu Ngưng Nguyệt cúi đầu tính toán gì đó. Rất nhiều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.