“Các ngươi muốn ăn quýt không?” Lúc này Chu Ngưng Nguyệt nhảy đến bên cạnh các nàng hỏi. Ba người: “...” Nếu có thể, các nàng muốn từ chối. Ầm...ầm! Lúc này trên trời cao truyền xuống tiếng vang. Khoảnh khắc mọi người ngẩng đầu lên, bóng tối bao trùm tất cả, dường như vực sâu giáng xuống. “Chúa Tể Vực Sâu sắp thức tỉnh.” Thu Thiển lớn tiếng nói. Đối mặt với vực sâu vô tận, những người khác có chút sợ hãi. Đây là uy áp của quyền hạn. Duy chỉ có Chu Tự gập sách lại nhảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.