“Ta ư?” Hắn chỉ vào mình nói: “Ta tên là Trời Mưa Thật To.” “Trời Mưa Thật To?” Thần Vận Mệnh tỏ vẻ mặt nghi hoặc. “Đạo hiệu, là đạo hiệu.” Hắn cười giải thích. Sau đó gọi một tiếng Bạch Hổ. “Có vấn đề gì không?” Bạch Hổ lập tức nói. “Có thể giúp ta gói một phần không?” Trời Mưa Thật To hỏi. “Đương nhiên.” Bạch Hổ gật đầu. Sau đó một hộp được đưa đến, hắn lại tiếp tục thêm. “Hai trăm là đủ rồi.” Hai trăm tiền mừng là rất nhiều rồi, không phải keo kiệt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.