Dưới đêm tối, tay Lý Lạc Thư cầm trường kiếm, chậm rãi buông xuống. Mặc kệ hắn thúc dục kiếm như thế nào thì đều không thể vung kiếm trong lòng ra được. Trên bầu trời đêm không có một vệt sáng nào là thông về phía lối ra bên ngoài. Bây giờ Dạ Xoa đã bị hắn ngăn lại bên trong, thông đạo dần nhỏ lại, chứng minh rằng bên ngoài đã trở lại bình thường. “Phải đi thôi.” Hắn quyết đoán thu trường kiếm và hòn đá trong đêm tối lại, bay về phía lối ra. Hắc thạch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.