Rời khỏi Quan Hà Phong, hắn liền định tăng tốc đi nhanh hơn. Nhưng đột nhiên có người gọi hắn lại. “Kiếm Thư sư đệ, chờ một chút.” Quay đầu nhìn lại, là Ân Chí Viễn vội vã chạy tới. “Ân sư huynh, đã lâu không gặp.” Lý Lạc Thư mỉm cười nói. “Đã nhiều năm không gặp, phong thái sư đệ hơn hẳn trước đây đấy, tính đến bây giờ Thái Cực Phong chúng ta vẫn chưa hồi phục lại từ trong nỗi chấn hãi mấy ngày trước.” Ân Chí Viễn cũng tươi cười. “Gây thêm phiền phức cho...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.