Đương nhiên là Tô Trần đồng ý, mấy chuyện nhỏ nhặt này hắn không thể nào không đồng ý được. "Được rồi, ăn cơm thôi." Liễu Nam Tư hô lên. Tất cả là tám người, nhưng vẫn ngồi đủ trong một bàn. Chu Tự ngồi trong góc, Thu Thiển thì ngồi bên cạnh hắn. Ngày thường Chu Tự ăn cơm rất hay nói, nhưng hôm nay lại im re không lên tiếng. Không phải là hắn không muốn nói chuyện, mà là vừa nói ra đã có người nhắc tới chuyện kia. Đây cũng là lý do vì sao khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.