“Sao quen mắt thế nhỉ?” Nhìn hình ảnh đó, Chu Tự kinh hãi hô lên. Sau đó nhớ đến dòng hỗn loạn không gian và bức ảnh mà Lý Lạc Thư nói với hắn. Hắn lấy điện thoại ra bắt đầu kiểm tra lịch sử trò chuyện, quả nhiên giống hệt. “Thì ra nơi này chính là nơi mà Lý Lạc Thư nói, không biết có thể gặp được hắn không.” Nếu gặp được thì tốt rồi, mình thực sự không hiểu về không gian. Nhưng Lý Lạc Thư lại rất hiểu. Như vậy mới dễ ra ngoài. Vù! Đột...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.