Thu Thiển ngồi xuống, giọng nói mang theo ý cười khẽ: "Ta bảo hắn mua quần áo cho ta, sau đó quyết định ta có thể mặc ra ngoài không." "Bộ nào không thể mặc thì lúc ra ngoài khoác thêm áo khoác không phải là xong sao?" Chu Ngưng Nguyệt hỏi. "Không được." Thu Thiển lắc đầu, vẻ mặt khôn khéo: "Ta đâu có ngốc, Chu Tự muốn giấu ta đi, chẳng lẽ không phải chuyện tốt à? Cũng không phải giấu diếm quan hệ." "Nếu hắn không giấu ngươi đi thì sao?" Chu Ngưng Nguyệt uống sữa đậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.