“Thực sự là cây bất tử, ta cũng không ngờ nó lớn nhanh đến thế.” Thu Thiển và Chu Tự đứng sánh vai, nàng cũng cảm thấy không bình thường. Cây bình thường lớn nhanh như vậy thì về tình có thể hiểu được, nhưng đây là cây thần, kể cả tưới các thứ tốt lên cũng không thể nào mọc rễ nảy mầm, sau đó phát triển với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Chu Ngưng Nguyệt đụng vào cây, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, ngày ra hoa kết trái đang tới gần rồi. Thất Thiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.