Lúc này, Thu Thiển hơi ngẩng đầu, mi mắt hạ xuống, khóe miệng cong lên mỉm cười đắc ý. “Ha!” Chu Tự: “...” … Chu Tự nhất thời không biết có cảm tưởng gì, hắn nhìn Thu Thiển ngồi xổm dưới đất, biết đối phương đang đợi hắn đi đến. Thấy Chu Tự đi đến, Thu Thiển cũng đứng lên, nàng cởi băng đô trên chân, buộc tóc lại. Sau đó hai tay đặt ở phía sau, đi qua từng bước từng bước qua bên cạnh Chu Tự: “Ta đi thay quần áo.” Giọng điệu mang theo ý cười đắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.