Hai người nãy giờ vẫn đang chướng mắt nhau bây giờ mới bắt đầu ăn. Cả bàn đồ ăn đều do Chu Nhiên làm, thật sự rất ngon. “Cũng được, làm Cự Phách Ma Đạo đúng là đáng tiếc.” Tô Trần vừa ăn vừa nói. “Loại người có ánh mắt thiển cận, đến giờ vẫn không có con trai.” Chu Nhiên lạnh giọng. “Ha, con của ngươi gọi con gái của ta là tam lão bản.” Tô Trần cười lạnh. “Dù không có tương lai thì vẫn là thân nam nhi, danh tiếng ở tu chân giới cũng lớn hơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.