Liễu Nam Tư hào hứng nói một tràng, có vẻ như bà rất hài lòng với cô con dâu tương lai này.
"Mẹ, thật ra không cần gấp gáp như vậy, con vừa mới tốt nghiệp xong."
Chu Tự đang nghĩ không biết nên nói chyện xem mắt thất bại với mẹ thế nào cho uyển chuyển nhất.
"Chẳng phải lúc ngươi tốt nghiệp mẹ sẽ tìm cho ngươi sao?"
Liễu Nam Tư tức giận nói:
"Lúc đi học không chịu tìm bạn gái, đi làm rồi ngươi còn có cơ hội tìm sao?
Với lại nào có nhiều nữ sinh như vậy cho ngươi chọn?
Bảo ngươi lúc đại học thì tìm người thích hợp đi, tốt nghiệp rồi không đường ai nấy đi biết tìm đâu được, ngươi không nghe.
Nếu không làm sao ta với cha ngươi đến nỗi phải chạy vào ma môn tìm tư liệu, điều tra, chọn lọc từng người một?"
Chu Tự:
"..."
Để cho các ngươi phải nhọc công rồi.
Sau đó hắn mới kịp phản ứng lại:
"Ta nhớ được lúc đi học, ngươi không cho ta tìm."
"Cấp 2 cấp 3 đương nhiên là phải lấy việc học làm trọng, khi đó không thể tìm, đại học thì không giống lúc trước, tìm thoải mái."
Lúc đầu Liễu Nam Tư còn nhẫn lại được khuyên răn vài câu, về sau thì không nhịn được tiếc hận:
"Lúc ngươi còn đi học, chúng ta không bị gọi lên gặp giáo viên bởi vì ngươi yêu sớm đúng là có chút đáng tiếc, không được trải nghiệm thực tế.
Nếu không có lẽ bây giờ chúng ta đã được ẵm cháu rồi."
"Mẹ, ta cúp đây, ta phải đọc sách rồi."
Chu Tự hết kiên nhẫn nghe mẹ mình lải nhải rồi.
"Nhớ phải gọi điện cho Thu Thiển mỗi ngày đấy, bồi dưỡng tình cảm.
Chúng ta cũng phải mở cửa hàng rồi, không có thời gian chú ý đến ngươi."
Liễu Nam Tư nói.
Nghe thấy mở tiệm, Chu Tự vô cùng tò mò:
"Mẹ, hai người thực sự vẫn luôn mở tiệm cơm sao?"
"Chả thế thì sao?"
Ngữ khí của Liễu Nam Tư hơi gắt:
"Không mở tiệm cơm lấy đâu tiền nuôi ngươi ăn học? Lấy đâu ra tiền mua nhà cho ngươi? Làm sao gửi tiền sinh hoạt hàng tháng cho ngươi? Còn muốn cưới vợ nữa hay không? Được rồi, cúp đây, nhớ kỹ lời mẹ nói."
Bên kia trực tiếp cúp điện thoại.
"Cảm thấy quả thực rất bình thường."
Chu Tự để điện thoại di động xuống, thế nào cũng không cảm thấy cha mẹ là chuyên gia trong Ma Đạo.
Lại còn là chuyên gia khiến toàn bộ Giới Tu Chân chú ý.
Để cho cả kẻ làm con trai như hắn cũng bị chú ý theo.
"Nhưng nếu như cha mẹ không phải người bình thường, vậy thì thân thể ta không bình thường cũng không có gì lạ."
Hắn không nghĩ nữa.
Bây giờ vẫn nên xem một chút công pháp tu luyện trước đã, những cái khác chờ lúc nào bớt chút thời gian đến tiệm cơm một chuyến rồi hỏi cho rõ ràng.
Trên bàn bày hai quyển sách.
Chính là Phá Thiên Ma Thể và Chu Thiên Kinh hắn vừa mang về.
Hắn cầm quyển Phá Thiên Ma Thể lên, quyển này có tiếng tăm.
Xem trước một chút.
Nghe Thu Thiển nói ma công có thể khiến tính cách người ta thay đổi, hắn không định tu luyện.
Nhưng vẫn tò mò nội dung bên trong.
Chủ yếu là hình như ma công kia rất mạnh.
Có thứ mạnh hơn, lý nào lại xem thứ yếu trước?
Vừa nãy mẹ cũng không nhắc nhở hắn không được xem, vậy chắc là xem cũng không sao.
"Phá Thiên Ma Thể, lấy thân là gốc, nạp vào trăm loại thiên địa chi khí, khí huyết cuồn cuộn như sóng cuồng bão giật chạy khắp toàn thân, hết đợt này đến đợt khác."
Nhìn lời dẫn phía trên, Chu Tự rất đỗi ngạc nhiên, cứ cuồn cuộn như vậy, sau đó xông lên não?
Hình như không giống lắm.
Hắn tiếp tục xem.
"Ma chủng ngưng tụ, nhờ huyết khí cuồn cuộn nuôi dưỡng, đưa trở lại thân thể, ngày phá kén, chính là thời điểm Ma Thể đại thành.
Đến lúc đó, chân đạp một vùng sơn hà, quyền trấn bốn phương cửu châu."
Chu Tự xem giới thiệu tổng thế, cảm thấy Ma thể này thật lợi hại.
Còn về ma chủng, hắn tiện thể xem tiếp phần giới thiệu đằng sau.
Ma chủng lấy linh khí trong kinh mạch toàn thân sinh ra hạt giống năng lượng.
Hạt giống năng lượng này lớn mạnh cũng chính là làm cho thân thể mình càng thêm cường tráng.
"Chậc chậc, lợi hại, chỉ xem một ít giới thiệu vắn tắt mà cảm giác công lực ngàn năm đã khôi phục không ít."
Cảm nhận được biến hóa của thân thể, Chu Tự bất ngờ thốt lên.
Từ khi hắn phát hiện bản thân mình đặc biệt cũng đã thử khiến cho sức mạnh của mình càng lớn.
Sau hắn phát hiện đọc sách làm bài, sức mạnh đều sẽ tăng thêm.
Vì vậy, từ tiểu học thành tích của hắn đã vô cùng xuất sắc, ngày ngày chìm vào bài tập.
Cả nhà đều rất vui.
Đúng là học tập vui vẻ, học tập muôn năm.
Học giỏi, mẹ sẽ vui, mẹ vui cha sẽ không bị mắng, một khi cha vui vẻ thì đồ ăn ông nấu cũng cực ngon.
Thật sự là một tuổi thơ vui vẻ.
Vốn dĩ niềm vui này sẽ luôn kéo dài như thế nếu như cấp 2 bạn học không dúi một cuốn tiểu thuyết tình cảm vào trong ngăn bàn của hắn.
Đọc xong cuốn tiểu thuyết ấy, cánh cửa thế giới mới cứ thế mở ra với hắn.
Lời văn lê thê, hấp dẫn, lại còn có thể tăng thêm sức mạnh.