Chu Tự:
"..."
Hoá ra lại còn có thể nói vậy, nhưng hắn làm việc trong thư viện, hẳn là...
Cẩn thận nghĩ nghĩ, Chu Tự phát hiện thư viện Đông Lâm hình như rất phù hợp với lời Nguyệt tỷ nói.
Hơi hẻo lánh, lại không hẻo lánh lắm.
Rất ít khách, hắn còn lo sẽ phải đóng cửa.
Nhân viên quản lý quầy dù đeo kính, nhưng...
Hình như là rất đẹp.
Vì Thu Thiển quả thật rất xinh đẹp, nên gần đây hắn hơi thiếu con mắt đánh giá cái đẹp.
Dù rất phù hợp, nhưng không đến mức trùng hợp đến vậy chứ, hắn lại một bước đi thẳng vào hang ổ của đạo tu?
Sau hắn không thèm để ý nữa, cứ làm việc kiếm chút tiền sinh hoạt đã.
Chuyện khác để sau tính, tiền sinh hoạt phải kiếm, xin cha mẹ mãi quá mất mặt.
Dù sao cũng đã tốt nghiệp rồi.
Một lúc sau, Chu Tự bưng sủi cảo và màn thầu đến bàn cơm:
"Ăn được rồi đây."
Chu Ngưng Nguyệt đã ngồi sẵn từ lâu, đồ ăn vừa đến đã nếm ngay.
"Ừm."
Nàng vui vẻ ăn sủi cảo:
"Cũng không tệ lắm."
"Thực ra rất bình thường."
Chu Tự ngồi bên cạnh Chu Ngưng Nguyệt xem “Chu Thiên Kinh” lơ đãng nói:
"Cha làm đồ ăn mới ngon, các loại đồ ăn bao gồm cả sủi cảo, đều vô cùng mỹ vị. Ta cảm thấy đầu bếp khách sạn năm sao cũng không nấu ngon bằng hắn."
"Nhưng..."
Chu Ngưng Nguyệt cúi đầu đầy tủi thân:
"Từ nhỏ ta đã lớn lên trong ma môn, cha mẹ chỉ chăm lo ngươi, không quan tâm đến ta. Hai mươi mấy năm nay, số lần họ trở về có thể đếm trên đầu ngón tay. Cha có về cũng không bao giờ xuống bếp nấu cơm cho ta, không giống ngươi từ nhỏ đến lớn đều được họ che chở. Giám sát ngươi học tập, một ngày chăm ngươi ba bữa. Ngươi có tất cả còn ta chẳng có gì cả."
Chu Tự nghe vậy thì sững sờ, hắn thấy hình như đúng là vậy.
Vậy nên thật ra chính mình đã tước đoạt tất cả tình thương của cha mẹ với tỷ tỷ?
"Cho nên, ngươi làm em trai, có phải nên cảm thông với người tỷ tỷ cô độc này? Từ nay về sau, một ngày ba bữa ngươi làm, việc nhà ngươi dọn, để ta được cảm nhận một chút cảm giác được người chăm sóc."
Chu Ngưng Nguyệt đáng thương nhìn Chu Tự.
Chu Tự:
"..."
Đúng là hắn có biết nấu cơm, thường xuyên hỗ trợ trong tiệm, có đôi khi lão cha bận việc, việc nấu đồ ăn đều là một tay hắn làm.
Dù không ngon bằng ba làm, nhưng nhà ăn thì cũng không vẫn đề gì.
Nhưng sao...hắn lại có cảm giác bị Nguyệt tỷ lừa vậy nhỉ.
"Coi như ngươi đồng ý đấy nhé, nhưng ta không thích ăn bánh nhân rau hẹ, lần sau ta muốn ăn nhân thịt."
Thấy Chu Tự không phản đối, nàng hưng phấn ăn sủi cảo màn thầu.
Chu Tự:
"..."
Quả nhiên là giả vờ.
Nhưng ăn sủi cảo với màn thầu, không thấy là lạ sao?
"Phải tìm lúc nào đó hỏi cha mẹ chuyện Nguyệt tỷ lớn lên như thế nào mới được."
Chu Tự thầm nghĩ.
Đề phòng sau này nàng lại dùng cớ này lừa gạt hắn.
Dù cha mẹ đều ở đây, thế nhưng hắn toàn học với học, vẫn có thời gian về với Nguyệt tỷ.
Không suy diễn nữa, hắn bắt đầu chăm chú xem “Chu Thiên Kinh”.
Vừa vặn khôi phục lại ngàn năm công lực.
…
Mười giờ tối.
"Được rồi, đại để đã giảng giải hết cho ngươi rồi, rất đơn giản đúng không? Chỉ là tĩnh tâm ngưng thần, tập dần rồi sẽ quen rồi. Ngươi luyện mấy ngày, lâu thì ba ngày, ít thì một ngày là có thể cảm nhận được linh khí, rồi hấp thụ nó vào. Hội tụ luồng linh khí đầu tiên, sau đó thì dễ hơn nhiều, an tâm tu luyện, chờ có căn bản là có thể chuyển sang bước tiếp theo. Theo như trong “Chu Thiên Kinh”, vận khí một vòng là có thể nhập môn, bắt đầu tính phẩm cấp. “Chu Thiên Kinh” có thể nói là công pháp dễ nhất để nhập phẩm."
Chu Ngưng Nguyệt đặt “Chu Thiên Kinh” lên bàn, đứng dậy đi dọn phòng ở cho mình.
Chu Tự nghe rất rõ ràng, vận công pháp đúng một vòng là có thể nhập cửu phẩm.
Hắn đã xem qua, cũng đã hiểu rõ một vòng “Chu Thiên Kinh” phải làm như thế nào, thấy dễ dàng hơn so với “Phá Thiên Ma Thể” rất nhiều.
"Nguyệt tỷ, có phải bất kể công pháp gì, chỉ cần vận công một vòng là tính nhập môn rồi không?"
Chu Tự hỏi.
"Cũng gần vậy."
Chu Ngưng Nguyệt dừng bước, gật gật đầu:
"Nhưng không có công pháp, hấp thu linh khí rất chậm, vận khí thành công mới có thể tăng tốc. Vạn sự khởi đầu nan. Với lại, mỗi một loại công pháp, độ khó nhập phẩm khác nhau, hiệu quả cũng không giống. Ví dụ “Phá Thiên Ma Thể”, muốn dùng nó để nhập môn là vô cùng khó. Nhưng một khi đã nhập môn thì sẽ mạnh hơn tuyệt đại bộ phận người sử dụng công pháp khác rất nhiều. Tiếp sau đó thì còn phải xem xem, mạnh yếu không nói trước được nhưng ưu thế hơn rất nhiều. Tác dụng phụ ngươi cũng biết đấy, không dễ khống chế, huyết khí quay cuồng khiến người trở nên nóng nảy, dần dà tính cách thay đổi. Còn gì nữa không? Nếu không ta đi xem phòng của ta đây."
"Tạm thời hết rồi."
Chu Tự lắc đầu.
Vậy là thực ra hắn đã nhập môn rồi?