Chu Ngưng Nguyệt còn chọc chọc người nàng, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm: "Không chết, không nghĩ tới nhanh như thế này." Trưởng lão Trần gia lúc trước vừa được khen phổng cả mũi, vốn định khách sáo vài câu. Nhưng biến hóa bất thình lình, khiến cho nụ cười trên gương mặt hắn đông cứng. Dường như không rõ đã xảy ra chuyện gì. Người Ngũ Dương tông cũng kinh ngạc sững sờ, họ chưa kịp lấy lại tinh thần, đã nghe có tiếng kêu thảm thiết. Là tiếng kêu thảm của Hoa Thiên. Chỉ thấy Chu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.