Ngoại thành thần vực, mưa to như trút ngước ào ào rơi xuống. “Mưa khá to đấy.” Chu Tự cầm ô che, giọt mưa to như hạt đậu đập vào ô vang lên tiếng bộp bộp. “Đúng là to thật.” Thu Thiển đứng bên cạnh Chu Tự, hai người cùng che chung một cái ô. Trên đường, Chu Tự đột nhiên nhớ câu mà Nguyệt tỷ nói khi vừa quen biết, bỗng nói: “Khi vừa mới quen Nguyệt tỷ, nàng hỏi ta sau khi đính hôn với ngươi có cảm giác gì.” “Ngươi trả lời thế nào?” Thu Thiển tò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.