Lúc này trong đêm tối hình như có một ánh mắt xuất hiện nhìn thẳng Biên Giới Thành. “Ố?” Tô Trần cười như không cười nói: “Thượng tam phẩm cũng đến rồi, hắn cảm thấy người họ Chu già rồi chăng?” “Hừ.” Chu Nhiên hừ lạnh lùng nói: “Chúng ta hơn kém nhau mấy tuổi hả? Ta già rồi, chẳng lẽ ngươi còn trẻ chắc?” “Không thể nói như vậy.” Tô Trần không tỏ ra yếu thế nói: “Có lẽ qua thời gian nữa ngươi làm ông nội rồi, vừa nghe là biết già hơn ta.” “Chắc hẳn chỉ là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.