"Ngươi hâm mộ không?" Thu Thiển cười rồi hỏi lại. "Hâm mộ." Chu Tự gật đầu trong vô thức, nhưng ngay sau đó hắn lại lắc đầu ngay: "Chỉ là quần áo mà thôi, có gì đáng hâm mộ chứ?" "Cũng đúng, dù sao nó cũng là của ngươi, ngươi muốn nó đến tay ngươi lúc nào thì nó sẽ đến tay ngươi lúc đó." Thu Thiển gật đầu tỏ vẻ đồng tình. Chu Tự cảm thấy mình không tiếp lời được nữa. Thu Thiển cười, sau đó đứng dậy mà nói: "Đồ ăn sáng sắp xong rồi, ngươi mau...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.