Tiểu Tĩnh theo mẹ đi kiểm tra thôn rất lâu, cuối cùng mệt lử ngồi bên cạnh Chu Tự, nhìn chằm chằm văn tự trên đất, mắt sáng lên: "Đây, đây là cái gì?" "Thần Chú Kim Quang." Chu Tự không ngẩng đầu lên trả lời. "Chữ đầu tiên là gì?" Tiểu Tĩnh sợ sệt hỏi. "Ngươi không biết chữ?" Chu Tự hơi nghi ngờ nhìn về phía Tiểu Tĩnh. Tiểu Tĩnh cúi đầu, Xuân Sinh thì kéo con gái về, nói tiếng xin lỗi Chu Tự. Chu Tự lắc đầu tỏ ý không có gì, hắn chợt mở miệng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.