Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1148

“Bà nói gì? Hạo Thần thật sự nhúng tay vào chuyện của Tô thị ư?” Không lâu sau đó ông cụ Nguyễn đã nhận được tin.

Ông cụ Nguyễn chầm chậm nheo mắt. Mấy ngày nay bên phía Nguyễn Hạo Thần không có động tĩnh gì, ông cũng không phát hiện Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết đang ở bên nhau. Lúc đầu ông tưởng Nguyễn Hạo Thần đã chấm dứt quan hệ với Tô Khiết.

Do vậy, mấy ngày nay ông cũng không làm chuyện gì để ngăn cản Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết, không ngờ…

“Rốt cuộc con bé xấu xí có gì tốt mà khiến thằng bé lưu luyến vậy?” Ông cụ Nguyễn càng nghĩ càng giận: “Không được, tôi tuyệt đối không thể để thằng bé tiếp tục ở bên con bé xấu xí đó.”

“Nhưng ông cũng biết tính tình của Hạo Thần mà. Chúng ta không thể ngăn cản quyết định của thằng bé.” Giờ đây trên mặt bà cụ Nguyễn vừa có lo lắng vừa có do dự: “Nếu chúng ta dồn ép Hạo Thần, tôi sợ…”

Bà cụ Nguyễn hiểu rõ tính cách của Nguyễn Hạo Thần, bà biết chuyện này không dễ xử lý.

“Nếu không ép được nó, chúng ta đi tìm con bé xấu xí ấy để nói rõ.” Hai mắt của ông cụ Nguyễn nheo lại, vẻ mặt tàn nhẫn hơn đôi chút.

“Ý ông là đi tìm Tô Khiết? Nhưng chúng ta đã tìm Tô Khiết mấy ngày rồi mà vẫn không tìm được cô ta. Mấy ngày nay cô ta không về nhà họ Tô, cũng không biết đi đâu. Cô ta đã tắt máy điện thoại, chúng ta không gọi được cho cô ta.” Bà cụ Nguyễn thở dài một hơi. Nếu có thể tìm được Tô Khiết, việc nói rõ với Tô Khiết để cô ta biết khó mà tự lui dễ hơn việc dồn ép Hạo Thần, nhưng giờ họ không thể tìm thấy Tô Khiết.

“Vậy thì cho người đi tìm, tôi không tin không tìm được cô ta. Chỉ cần tìm được, tôi sẽ có cách làm cô ta rời khỏi Hạo Thần, khiến cô ta sau này không dám đu bám Hạo Thần nữa.” Khi ông cụ Nguyễn nói câu này, giọng ông ta xuất hiện vài phần tàn nhẫn.

Lúc này, Tô Khiết đang ở nhà họ Tô…

Dạo gần đây cô bận bịu với vụ án, không thể đến thăm ông cụ Tô. Cô khá lo lắng về bệnh tình của ông cụ Tô nên sáng sớm hôm nay đã tới.

Nhà lớn của nhà họ Tô càng vắng lạnh hơn, Tô Trung Dung và những người khác không ở nhà, bà cụ Hinh đã về nhà hai ngày trước vì con dâu bà ấy sinh con.

Trong nhà chỉ còn lại quản gia và ông cụ.

“Ông nội, ông đã khỏe hơn chưa?” Tô Khiết hơi áy náy khi nhìn thấy cảnh tượng này. Cô nên dành nhiều thời gian hơn cho ông nội.

“Cuối cùng cô cả cũng về rồi, ông chủ vẫn khỏe nhưng đã dùng hết thuốc rồi. Hôm qua bác sĩ Chu đến khám cho ông chủ và bảo tôi hôm nay tới bệnh viện lấy thuốc. Tôi đang định đi bệnh viện đây này, cô cả về thật đúng lúc.” Không chờ ông cụ lên tiếng, quản gia đã nói liên tục.

“Để lát tôi đi lấy cho.” Sau khi Tô Khiết nghe quản gia nói hôm qua bác sĩ Chu đến khám cho ông nội thì muốn tới bệnh viện hỏi thăm tình hình.

“À được, được thôi, chỉ có cô cả là quan tâm đến ông chủ, mấy ngày nay nhà ông hai không ai về thăm ông chủ cả.” Quản gia thầm thở dài, tuy nói nhà giàu không có thật tình, nhưng giống kiểu này thì thật là quá tuyệt tình.

“Nhắc chúng làm gì!” Sắc mặt ông cụ Tô hơi trầm xuống, rõ ràng là không muốn nhắc tới những người đó.

“Tôi nghe nói tình hình của công ty gần đây rất tệ, ông hai định bán công ty nhưng không ai mua. Nghe nói vì cậu ba Nguyễn nhúng tay vào chuyện này nên không ai dám mua. Trong khoảng thời gian này, cậu ấy dồn ép ông hai thảm lắm.” Khi nói những lời này, quản gia bèn nhìn Tô Khiết.

Quản gia ngừng lại, thấy Tô Khiết không có phản ứng gì mới nói tiếp: “Cũng không biết tổng giám đốc của Nguyễn thị có ý gì. Có người nói Tổng giám đốc Nguyễn thị muốn nhân cơ hội này để độc chiếm Tô thị.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK