Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2938

Dám quát cậu chủ Đường, vậy hậu quả… Nghiêm Vũ nghĩ cậu chủ Đường của mình bị quát như thế có lẽ sẽ nổi giận.

Nghiêm Vũ liếc nhìn cậu chủ Đường nhà mình, sau đó điều làm Nghiêm Vũ há hốc mồm chính là cậu chủ Đường không những không nổi giận mà còn đang cười.

Cậu chủ Đường của anh ta vốn đã đẹp trai, đúng, lại cái loại đặc biệt đặc biệt đặc biệt đẹp trai.

Bây giờ cậu chủ Đường cười khẽ như vậy, làm cho một người đàn ông như Nghiêm Vũ nhìn thấy cũng không khỏi ngay ra.

“Không nói thì không nói, hung nhưu vậy làm gì.” Cậu chủ Đường hơi bĩu môi, lúc mở miệng thế mà lại mang theo vài phần tủi thân.

Đúng, quả thật chính là tủi thân.

Nghiêm Vũ bỗng chốc ngây ra như phỗng, cậu chủ Đường của anh ta thế mà lại biểu hiện ra loại cảm xúc tủi thân này?

Loại cảm xúc tủi thân này thuộc về cậu chủ Đường sao?!

Không đúng, không phải người ta chỉ hơi lớn tiếng một chút thôi à? Cậu chủ Đường tủi thân như vậy có ổn không?

Nghiêm Vũ cảm thấy có lẽ cậu chủ Đường hôm nay là giả, có thể đã bị người đánh tráo.

Lâm Bối nghe được sự tủi thân rõ ràng trong lời nói của Đường Lăng thì nhất thời sững sờ, cô nhìn Đường Lăng, đôi mắt mở to, nhìn Đường Lăng như nhìn thấy quái vật, cô nghi ngờ hôm nay Đường Lăng là một Đường Lăng giả.

Bây giờ cô cho anh một trận thì có sao không?!!

Lâm Bối cũng nghi ngờ Đường Lăng xuất hiện ngày hôm nay là Đường Lăng giả, bây giờ cô có thể đập tơi tả tên này một trận không?!!

Được không!?

Thật ra Lâm Bối muốn đánh Đường Lăng ngất xỉu, sau đó giả vờ như người vẫn ổn rồi rời khỏi đó.

Nhưng mà hình như cô không đánh lại Đường Lăng.

Hơn nữa anh cả vừa dặn dò, bảo cô sắp xếp ổn thỏa cho anh, cô không thể không nghe theo.

Nhưng Lâm Bối không muốn để ý Đường Lăng một chút nào, cô tiếp tục kéo rương hành lý đi về phía trước.

Đường Lăng cũng không để ý, khóe môi còn nhếch lên cao hơn, Nghiêm Vũ thì trợn mắt há hốc mồm.

Người này giỏi thật đấy, nhưng giờ Nghiêm Vũ cũng đã nhận ra thân phận của tiểu vương tử. Nghĩ đến việc người ta là vương tử, có cá tính cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa tiểu vương tử từng cứu mạng cậu Đường nhà cậu ta. Lần trước cậu chủ bị ả đàn bà kia vu oan ở khách sạn, nếu không phải tiểu vương tử xuất hiện làm chứng, e rằng cậu Đường khó mà giũ bỏ hiềm nghi.

Dù sao thì lúc đó đúng là có lục soát được chứng cứ gây bất lợi cho cậu chủ ở hiện trường.

Nhưng sau đó chứng cứ tiểu vương tử đưa ra đã phủ nhận sạch sẽ chứng cứ của ả đàn bà kia. Chỉ là cho đến bây giờ cậu ta vẫn còn có chỗ cảm thấy khó hiểu, thứ thuộc về cậu Đường kiểm tra ra ở trong cơ thể ả ta rốt cuộc từ đâu mà có?

Đương nhiên, chuyện liên quan tới vấn đề kia sẽ không công khai với bên ngoài, hơn nữa do có chứng cứ của tiểu vương tử, dù ả đàn bà kia không khai cũng không thể gây ra tổn hại gì cho cậu Đường.

Thế nên thứ trong cơ thể ả đàn bà kia không có lời giải đáp.

Tuy Nghiêm Vũ biết tiểu vương tử có ơn cứu mạng với cậu chủ của cậu ta, nhưng thấy cậu chủ nhà mình thả thính tiểu vương tử như vậy, cậu ta vẫn cảm thấy khó mà chấp nhận được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK