Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3003

Khóe môi của Lâm Bối khẽ nhúc nhích, muốn nói gì đó, nhưng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.

“Thưa anh, bữa sáng của anh.” Đường Lăng mở cửa, giọng nói của nhân viên phục vụ truyền đến.

“Được, đưa cho tôi.” Đường Lăng không để nhân viên phục vụ tiến đến, mà tự mình tiếp nhận toa ăn đẩy vào phòng.

Mặc dù khách sạn này mang danh nghĩa là sản nghiệp của tám gia tộc lớn, chỗ này tương đối an toàn, nhưng Đường Lăng vẫn không dám chủ quan, dù sao thân phận của Lâm Bối đặc thù, tình huống càng đặc thù, nếu để cho người khác nhận ra Lâm Bối, để người ta biết tiểu vương tử ở trong gian phòng của anh, chỉ sợ sẽ có phiền phức.

Khi Lâm Bối nhìn Đường Lăng đẩy bữa sáng đến, trong lòng giật mình, sau đó nhanh chóng đi đến toilet, tốc độ của cô rất nhanh, thoạt nhìn như là đang lẩn trốn.

Lúc Đường Lăng quay người vừa vặn thấy được động tác của cô, lông mày của anh khẽ chau lại, cô đây là không muốn cùng anh ăn cơm đến mức nào?

Bất quá chỉ là ăn một bữa cơm, lại sợ đến như vậy sao?

Đến cùng thì cô đang sợ cái gì?

Lúc này Đường Lăng thật sự không nghĩ ra, nhìn thấy cô sắp đi vào toilet, anh không nhịn được gọi: “Thật sự không ăn sao?

Rất phong phú, hơn nữa ngửi cũng rất thơm.”

Lâm Bối nghe được lời của anh, bước chân dừng lại, động tác ngừng một chút, sau một khắc, cô tiếp tục cất bước, muốn tiến vào toilet, cô muốn vào toilet, dù có ngửi được mùi, coi như còn có ngửi được một chút mùi vị, dù cho bị nôn, chí ít thì Đường Lăng cũng không thể phát hiện.

Nhưng ngay lúc cô rảo bước tiến vào toilet, cô ngửi thấy một mùi vị rất thơm, rất thơm, có hương vị của bánh mì, có hương vị của cháo, còn có hương vị của thịt.

Trong lòng Lâm Bối hơi trầm xuống, cô cho là cô sẽ nôn lên nôn xuống như trước kia, nhưng kỳ quái chính là, giờ phút này cô cũng không có cảm giác muốn nôn, ngược lại cảm giác rất đói, đặc biệt đói, đặc biệt muốn ăn gì đó.

Từ khi biết chính mình mang thai không bao lâu, cô liền có phản ứng nôn nghén, vừa mới bắt đầu còn tốt, về sau càng ngày càng nghiêm trọng, đến cuối cùng cô chỉ cần ngửi được hương vị liền buồn nôn, muốn ói, đã thật lâu rồi cô không có loại cảm giác rất đói, rất muốn ăn gì đó này.

Hơn nữa hiện tại cô thật sự không có loại cảm giác muốn nôn kia!!

Lâm Bối sửng sốt, cô không biết là có chuyện gì, dường như từ sau hôm qua nhìn thấy Đường Lăng, cô chưa từng buồn nôn, cô vốn cho là bởi vì đã nôn sạch sẽ đồ ở trong dạ dày, không thể nôn nữa, hoặc là bởi vì cô nhìn thấy Đường Lăng quá khẩn trương, cho nên tạm thời lực chú ý bị dời đi.

Nhưng hiện tại cô biết chính mình không hề khẩn trương, đặc biệt là sau khi Đường Lăng vừa mới dịu dàng dỗ dành cô như vậy, cô thật sự không khẩn trương chút nào cả, hơn nữa hiện tại cô ngửi được nhiều hương vị như vậy, lại không hề cảm thấy buồn nôn một chút nào cả.

Lâm Bối không đi vào toilet, mà quay người, đi đến trước xe đẩy chất đầy bữa sáng, khoảng cách gần như thế, hương vị đồ ăn đặc biệt rõ ràng, đặc biệt nồng đậm, cô vẫn không có cảm giác buồn nôn trước kia.

Lâm Bối âm thầm hít một hơi, sau đó trực tiếp đưa tay cầm một miếng bánh mì, trực tiếp nhét vào bên trong miệng, sau đó cô cảm giác được mùi thơm của thức ăn, rất thơm, ăn thật ngon, hơn nữa không hề cảm thấy buồn nôn một chút nào cả.

Lâm Bối lại đưa tay, lấy một chiếc bánh bao, nhét vào bên trong miệng lần nữa, bánh bao nhân thịt bò hơi tanh, trước kia thời điểm cô nôn nghén, không dám nghĩ đến, cũng không dám chạm vào, nhưng hiện tại sau khi cô ăn hết, chỉ cảm thấy hương vị rất đậm, đặc biệt mỹ vị.

Khóe môi Lâm Bối hơi cong lên, trong miệng còn chưa nuốt hết, lại đưa tay lấy một cái.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK