Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1793

Tô Khiết cảm thấy rất buồn cười, nếu để ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn biết được cô chính là cô cả nhà họ Đường, không biết bọn họ sẽ có phản ứng gì nhỉ?

Không biết lúc đó mặt bọn họ sẽ như thế nào nữa?

“Tô Khiết, cô nhất quyết muốn làm lớn chuyện ở đây sao? Đây là công ty Tô thị, đến lúc đó cô mới là người bị mất mặt.” Bà cụ Nguyễn âm thầm cắn răng, cố gắng đè lửa giận trong lòng xuống, nhưng chỉ cần nhìn đến Tô Khiết là bà lập tức cảm thấy lửa giận bùng lên đùng đùng, làm cách nào cũng không kềm được.

Tô Khiết không muốn nói chuyện với bà, bà cũng chả muốn nói chuyện với Tô Khiết, bà càng muốn gi3t ch3t Tô Khiết luôn cho xong chuyện, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp thôi.

Tô Khiết cứ luôn thoát ẩn thoát hiện, muốn tìm cũng tìm không ra.

Tô Khiết ngước mắt lên, liếc nhìn công ty Tô thị trước mặt, tuy bây giờ đã đến thời gian làm việc nhưng vẫn có không ít người ra vào.

Vì lần trước ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn từng đến quậy phá, Tô Khiết cũng coi như được nổi tiếng một trận, cho nên có rất nhiều người nhận ra cô, có một số người đến gần còn chào hỏi cùng cô.

Tuy Tô Khiết rất hiếm khi đến công ty, nhưng người trong công ty đều biết bây giờ Tô Khiết chính là tổng giám đốc của Tô thị, nhân viên Tô thị rất cung kính cô.

Cho dù mấy lời đồn về Tô Khiết ở bên ngoài có như thế nào thì trong mắt nhân viên Tô thị, Tô Khiết là sếp lớn nhất của bọn họ, là người phát lương cho họ, cho nên chắc chắn sẽ không dám làm phật lòng.

Bà cụ Nguyễn thấy có người chào hỏi Tô Khiết, thái độ rất lễ phép, trong lòng tức muốn bốc khói, dụa vào cái gì mà Tô Khiết được mấy người đó kính trọng chứ?

Nếu không phải Nguyễn Hạo Thần đầu từ cho Tô thị, Tô thị đã phá sản từ lâu rồi, nếu Tô thị phá sản, Tô Khiết chả là cái thá gì cả.

Tô Khiết còn không phải là dự vào Hạo Thần nhà bà sao.

Tô Khiết không để ý đến ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn, hai người này đều rất ngang ngược không chịu nói lý, cô không muốn nói nhảm với họ.

Tô Khiết không thèm liếc nhìn bà cụ Nguyễn lần nào, đi thẳng vào tòa cao ốc Tô thị.

“Tô Khiết, cô có thái độ gì đây hả?” Bà cụ Nguyễn đang ôm một bụng lửa giận, bây giờ lại thấy Tô Khiết có thái độ như thế, càng tức giận hơn.

Vì tức quá, bà cụ Nguyễn tạm thời không kềm được lửa giận, tiếng nói đột nhiên lớn hơn, tiếng kêu đó cực kỳ hùng hồn, sắc lẹm chói tai.

Những người đang ra vào cao ốc Tô thị đều nhịn không được dừng chân lại, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đều là người nổi tiếng, có rất nhiều người biết họ.

Vì chuyện lần trước, mọi người cũng đều biết chuyện xích mích giữa Tô Khiết và hai ông bà cụ nhà họ Nguyễn, dưới tình hình này, người ngoài không tiện xen vào, dù sao tình huống rất xấu hổ.

Cho nên mọi người chỉ đứng ở xa xa hóng chuyện.

Cao ốc Tô thị nằm trên đoạn đường đông đúc ở trung tâm thành phố, xung quanh có trung tâm thương mại, cũng có rất nhiều cửa hàng, cho nên cũng có rất nhiều người đi dạo phố, nhiều người nghe được tiếng quát lớn bén nhọn của bà cụ Nguyễn đều nhịn không được bu lại.

Nhiều chuyện là bản năng của con người.

Bà cụ Nguyễn thấy xung quanh bu đầy người, mà Tô Khiết không thèm phối hợp với bà, bà cụ Nguyễn biết hôm nay không thể nào giải quyết mọi chuyện trong im lặng được rồi.

Bà cụ Nguyễn đảo mắt, đột nhiên cong môi cười khẽ, nếu Tô Khiết đã không sợ mất mặt, vậy bà cũng không ngại quậy ầm lên đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK