Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3088

Lâm Bối đi theo Đại vương tử mấy năm nay cũng hiểu rõ Đại vương tử, cô cũng biết Đại vương tử khó xử, cho nên cô không đành lòng nhìn Đại vương tử rối rắm.

Lâm Bối biết cứ giằng co như vậy cũng không phải là cách, vẫn phải giải quyết vấn đề, hơn nữa bọn họ do dự cũng kéo dài không ít thời gian, với phong cách của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không ngoan ngoãn chờ đợi ở bên ngoài như thế, sợ là đã sớm chạy vào bắt người.

Nhưng thời gian trôi qua lâu như thế, bên ngoài lại không có tiếng động nào, Lâm Bối biết chuyện này không nghiêm trọng như bọn họ nghĩ.

“Cho, cho bọn họ đi vào?!” Đại vương tử nghe Lâm Bối nói thì sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn cô: “Em cũng muốn cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào, bọn họ, bọn họ là…”

Đại vương tử kinh ngạc trong lòng, bản năng nhìn về phía Đường Lăng, anh ta không nói rõ, nhưng ai cũng hiểu!!

Người Quỷ Vực Chi Thành đến tìm Đường Lăng tính sổ!!

Người Quỷ Vực Chi Thành đến tìm Đường Lăng tính sổ!!

Dưới tình huống này cho người Quỷ Vực Chi Thành đi vào thì có nghĩa là bán đứng Đường Lăng!

“Anh Đường cũng nói cho bọn họ vào, chúng ta nên tôn trọng ý kiến của anh Đường, có lẽ anh Đường có cách giải quyết.” Lâm Bối nói câu này không phải nói suông, dù sao cô biết trước đó Đường Lăng đi gặp Karoo!!

“Anh ta có cách giải quyết? Anh ta có cách giải quyết thì không cần cầu xin hoàng thất chúng ta giúp đỡ, hơn nữa anh ta như vậy thì chỉ có thế lực của bọn họ mới có cách giải quyết, Tiểu vương tử không hiểu thì đừng nói bậy, đừng làm trò cười cho người khác.” Đô đại nhân không để Đại vương tử vào trong mắt, đối với Tiểu vương tử chưa từng được Quốc vương liếc mắt thì càng không hề tôn trọng.

Con ngươi của Đường Lăng nheo lại, anh định mở miệng nói chuyện.

“Đô đại nhân, ông không thể giải quyết nhưng chưa chắc người khác không thể giải quyết, ông sợ nhưng chưa chắc người khác sợ, không thể bởi vì mình sợ hãi mà nghĩ người khác cũng sợ hãi giống như mình.” Lâm Bối nhìn về phía Đô đại nhân, trong con ngươi mang theo sự lạnh lẽo.

Sau khi Lâm Bối trở lại hoàng thất thì luôn dè dặt, cẩn thận, cũng không nhiều lời, cũng không xảy ra xích mích với người khác, trước kia có rất nhiều người bắt nạt cô, cô cũng có thể nhẫn nhịn.

Trước kia ngay cả những người hầu bắt nạt cô thì cô cũng không đáp trả lại như thế.

Đô đại nhân là người tâm phúc của Quốc vương, Lâm Bối lại chống đối Đô đại nhân.

Người trong phòng khiếp sợ, Đại vương tử cũng khiếp sợ, anh ta thật sự không nghĩ tới Lâm Bối sẽ cãi lại Đô đại nhân.

Sau khi Đại vương tử kinh ngạc thì thầm khen ngợi trong lòng, nói tốt lắm!!

Đường Lăng cong môi, anh biết rõ Lâm Bối, anh cũng biết Lâm Bối vất vả ở trong hoàng thất thế nào, cho nên cô vẫn luôn ăn nói cẩn thận, anh nhìn vẻ kinh ngạc của những người đó thì biết trước kia cô chưa từng làm như thế.

Cho nên có phải cô làm như vậy là vì anh hay không? Dù sao vừa rồi cô cãi lại Đô đại nhân là vì bảo vệ anh.

Đường Lăng nghĩ vậy thì trong lòng vô cùng thoải mái, ừ, cảm giác có người bảo vệ đúng là không tệ!!

Huống chi người bảo vệ anh là người phụ nữ của anh!!

“Tiểu vương tử, cậu quay về hoàng thất đã mười mấy năm, sao lại không hiểu chuyện như thế, đúng là buồn cười.” Đô đại nhân nhìn Tiểu vương tử rồi lắc đầu, dáng vẻ hoàn toàn chướng mắt: “Quốc vương nhận một đứa con trai như vậy đúng là…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK