Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3114

Sau khi cúp máy, Lâm Bối thầm hít thở một hơi, cật lực khiến tâm trạng của mình bình ổn lại, chuyện này xảy ra quá đột ngột, đột nhiên vượt ngoài dự liệu của cô, cho nên cô bây giờ cũng không rõ chuyện này sẽ mang đến hậu quả gì cho cô.

Khi Lâm Bối quay trở lại trước mặt Đường Lăng, trên mặt đã quay lại vẻ bình tĩnh, nếu không nhìn kỹ sẽ nhìn không ra sự khác thường.

“Tôi về trước đây, mẹ tôi có hơi không thoải mái.” Lâm Bối lúc này cũng không tính là nói dối, mẹ Lâm rõ ràng là thật sự bị dọa sợ rồi.

Đường Lăng biết cuộc gọi vừa rồi là mẹ của Lâm Bối gọi tới, tuy vừa rồi khi Lâm Bối nghe máy cố ý tránh đi, hơn nữa Lâm Bối còn quay lưng với anh, anh không có nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Bối, nhưng chỉ từ bóng lưng và phản ứng của cơ thể của cô thì Lâm Bối biết chắc chắn là xảy ra chuyện gì đó.

Hơn nữa rất rõ ràng không phải là chuyện nhỏ!!

Xảy ra chuyện, cô lại không nói với anh, một lòng muốn giấu anh, người phụ nữ này trước giờ chưa từng muốn dựa giẫm vào anh.

Đường Lăng ảo não trong lòng, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của cô, cuối cùng cũng có hơi không nhẫn tâm: “Ừm.”

Giọng nói trầm thấp nghe có hơi rầu rĩ, vẫn lộ ra cảm xúc của anh.

Lâm Bối rõ ràng không có ngờ anh có thể đáp ứng một cách sảng khoái như vậy, có hơi bất ngờ, có điều lúc này cô nghĩ đến lời mẹ nói vừa rồi, trong lòng lo lắng chuyện kia, không có chú ý quá nhiều, cho nên không có phát hiện sự buồn bực của Đường Lăng.

“Vậy tôi đi trước đây.” Lâm Bối nhanh chóng xoay người, không có một chút trì hoãn mà liền muốn cất bước rời đi.

Trái tim của Đường Lăng thắt lại, lồng ngực càng khó chịu, anh nhanh chóng đưa tay kéo cổ tay của cô.

Lông mày của cô hơi nhíu lại, có hơi không hiểu mà nhìn anh, anh không phải vừa rồi đã đồng ý để cô về rồi sao?

Anh không phải muốn nuốt lời trước lời vừa nói vừa rồi chứ?

“Nhớ lời tôi đã từng nói, đừng chơi tâm tư khác, nếu không em biết hậu quả.” Giọng nói của Đường Lăng càng trầm hơn vài phần, anh bây giờ đáp ứng để cô trở về, là vì biết cuộc gọi vừa rồi thật sự là mẹ cô gọi tới, cũng nhìn ra mẹ của cô chắc là thật sự xảy ra chuyện gì rồi!

Nếu không, anh không có khả năng dễ dàng thả cô rời đi như vậy.

Nếu cô muốn mượn cớ này mà trốn đi, vậy thì anh sẽ rất tức giận!

Hậu quả của việc tức giận, cô sẽ biết!

Lâm Bối sững sỡ, cô hiểu ý của anh, lời này từ sau khi bọn họ gặp mặt, Đường Lăng đã không chỉ nói với cô một lần!!!

Cho nên, vừa rồi Đường Lăng trực tiếp đáp ứng để cô rời đi cô mới cảm thấy bắt ngờ.

Cô biết anh muốn cái gì, từ khi ở nước Z thì anh đã nói rất rõ, biểu hiện cũng rất rõ ràng, lúc đó, cô luôn nghĩ rằng Đường Lăng chính là muốn chịu trách nhiệm vì chuyện tối hôm đó, nhưng bây giờ cô không cho rằng như vậy nữa.

Lúc đó khi ở nước Z cô từ chối rất rõ ràng, lời nói cũng nói rất rõ ràng, cô không cần anh chịu trách nhiệm, hơn nữa lúc đó cô còn lấy Nguyễn Hạo Thần làm lá chắn.

Một người đàn ông kiêu ngạo như Đường Lăng, nếu chỉ vì chịu trách nhiệm, căn bản không cần thiết phải làm đến một bước này.

Hơn nữa cô cũng có thể cảm nhận được sự dịu dàng mà Đường Lăng dành cho cô, sự quan tâm dành cho cô, cùng sự tôn trọng dành cho cô.

Nhưng, cái Đường Lăng muốn, cô căn bản không cho được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK