Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3247

Sau khi cô trở lại nhà họ Tô, ông cụ Tô thật lòng yêu thương cô, nhưng mà ai có thể nghĩ tới cô lại không phải là con gái của Tô Trung Phương.

Nếu như ông cụ Tô biết thì có khi nào sẽ đau lòng lắm không?

Sau khi cô biết ba của cô không phải là Tô Trung Phương, cô chưa từng muốn đi tìm ba ruột của mình, bởi vì cô muốn làm con gái của nhà họ Tô, muốn làm cháu gái của ông cụ Tô.

Cô không muốn để ông cụ Tô phải đau lòng, không muốn để ông cụ Tô phải khổ sở.

“Ông nội, ông có thể nhanh chóng tỉnh lại được không ạ?” Tô Khiết ngồi bên cạnh giường nhìn gương mặt tái nhợt đầy nếp nhăn của ông cụ Tô, cô bỗng nhiên cảm thấy muốn khóc: “Con muốn ông có thể tỉnh lại.”

Cô luôn luôn kiên cường, cô vẫn luôn nói với mình là mình phải kiên cường, nhưng mà lúc này cô lại cảm thấy hai mắt căng cứng, thật sự rất muốn khóc.

Nhà họ Tô của hiện tại… gia đình Tô Trung Dung đã tiêu tùng, bị thương thì bị thương, người nào ngồi tù thì ngồi tù, nếu ông nội tỉnh lại thấy tình huống này thì chỉ sợ là ông sẽ càng khó chịu hơn nữa.

Hiện tại Tô thị phát triển càng ngày càng tốt, nhưng mà tiền tài vật chất có thể bằng con người được à?

“Ông nội, cháu xin lỗi.” Cuối cùng, Tô Khiết vẫn kìm chế được giọt nước mắt sắp lăn xuống, cô nghỉ nếu như năm đó không trở về nhà họ Tô, có lẽ là nhà họ Tô sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Ít nhất là bọn người Tô Trung Dung sẽ không như vậy.

Nếu như lúc trước cô không trở về nhà họ Tô, Lưu Vũ cũng sẽ không suy nghĩ trăm phương nghìn kế để hại cô, cũng sẽ không xảy ra chuyện của Tô Nghiên Nghiên, ông cụ Tô cũng sẽ không tức giận đến nỗi phải nhập viện.

Cô thiếu ông cụ Tô một lần xin lỗi.

Nếu như cô là cháu gái ruột của ông cụ Tô thì cũng thôi đi, nhưng mà cô lại không phải.

Cô không phải, cho nên cô thiếu ông cụ Tô một lời xin lỗi.

Ông cụ Tô nằm ở trên giường không có bất cứ phản ứng gì, càng không có khả năng trả lời Tô Khiết.

Tô Khiết cảm thấy hai mắt của mình có chút đau nhức, cô ngồi trước giường, cứ ngồi yên lặng như thế, không nói gì thêm.

Không biết là trôi qua bao lâu, bác sĩ bắt đầu đến hối thúc cô, Tô Khiết mới dường như lấy lại tinh thần, cô đứng dậy rời khỏi phòng chăm sóc đặc biệt.

“Cô Tô, hai ngày nay tình huống của ông cụ Tô coi như đã ổn định, cũng không có chuyển biến xấu.” Lần này, Tô Khiết đến đây cũng không ngụy trang gì hết, nhưng mà bác sĩ cũng đã biết chuyện lúc trước người nhà họ Đường đã để chuyên gia đến kiểm tra cho ông cụ Tô.

Bác sĩ không biết cô cả nhà họ Đường là Tô Khiết, bác sĩ cho là mối quan hệ của nhà họ Đường và nhà họ Tô không tệ, cho nên cô cả nhà họ Đường mới đến thăm ông cụ Tô.

“Tôi biết rồi.” Cảm xúc của Tô Khiết có chút sa sút, cô thấp giọng đáp lời, chuyên gia của bệnh viện nhà họ Đường cũng đã kiểm tra cẩn thận cho ông cụ Tô, cũng không có biện pháp gì tốt hơn.

Dựa vào tình hình hiện tại của ông cụ Tô, có thể ổn định coi như là tình huống tốt nhất rồi.

Cùng lúc đó, tâm trạng của Cậu Tô lại vô cùng kích động.

Bởi vì lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường, vậy là đã có thể nhanh chóng làm xét nghiệm ADN.

“Tôi không ngờ tới là kế hoạch của Thành thiếu chủ lại là như vậy, còn là một cô bé, Thành thiếu chủ lại có thể nghĩ đến biện pháp như vậy, thật sự quá lợi hại. Hơn nữa cô bé đó cũng rất lợi hại, tôi không nhìn ra được điểm khác thường nào hết, hiển nhiên là cô cả nhà họ Đường cũng không phát hiện.” Đối với việc có thể lấy được tóc của cô cả nhà họ Đường một cách dễ dàng như vậy, Cậu Tô cảm thấy không thể tin nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK