Chương 597
Bà Tịch kêu Thụy làm chuyện gì thì đều không chừa đường lui, e là không chỉ là lấy tóc của hai đứa ấy thôi, sợ là sẽ…
Sau khi quản gia rời đi, bà Tịch cầm điện thoại lên, tìm số máy của Nguyễn Trà My rồi gọi một cuộc.
“Trà My à, bác đã nhìn thấy tấm hình cháu gửi hôm qua rồi, cháu yên tâm đi, chắc chắn bác sẽ cho cháu một câu trả lời vừa ý, bác sẽ không để cho cháu chịu bất kỳ tủi thân nào đâu.” Bây giờ giọng nói của bà Tịch trở nên hiền hòa đến lạ lùng, nhưng mà gương mặt của bà ta không hề hiền dịu một chút nào.
Thật chất bà ta cũng không vừa ý Nguyễn Trà My lắm, sở dĩ kêu Tịch Xuyên cưới cô ta là vì ưng ý thực lực của nhà họ Nguyễn.
Sản nghiệp của nhà họ Nguyễn không có ở thành phố A mà là ở thủ đô, nhà họ Nguyễn có sức ảnh hưởng không nhỏ trong thủ đô.
Bà ta muốn vực nhà họ Tịch dậy, cảm thấy nhà họ Nguyễn có thể giúp đỡ mình.
Chỉ cần Tịch Xuyên cưới Nguyễn Trà My thì nhà họ Tịch sẽ có hy vọng.
Nhưng mà ngay từ ban đầu Tịch Xuyên đã không muốn cưới Nguyễn Trà My, sau đó còn dắt Hứa Dinh Dinh về.
Lúc ấy cho dù bà ta có phản đối đến mức nào đi chăng nữa, đứa con vẫn luôn ngoan ngoãn của mình vẫn khăng khăng đòi cưới Hứa Dinh Dinh.
Bà ta đã dùng rất nhiều cách nhưng vẫn không làm lung lay ý định của Tịch Xuyên.
Lúc ấy thậm chí Tịch Xuyên còn rời khỏi nhà họ Tịch, một thân một mình ra ngoài lăn lộn.
Vốn dĩ bà ta cứ nghĩ rằng từ nhỏ đến lớn, Tịch Xuyên chưa từng phải chịu khổ, chẳng bao lâu sau sẽ quay trở về nhà thôi, bởi thế, vào thời gian đó bà ta không ngừng đổ thêm áp lực vào đầu Tịch Xuyên, cũng dùng đủ mọi cách để chèn ép anh.
Cuối cùng Tịch Xuyên vẫn vào nhà họ Nguyễn.
Bà ta không thể đắc tội nổi với nhà họ Nguyễn, nhưng bà ta luôn cho rằng Tịch Xuyên chỉ làm công cho Nguyễn Thị mà thôi, cho dù có là phó tổng giám đốc thì cũng chẳng có thực quyền gì cả, thật chất đến cả Nguyễn Hạo Thần còn chẳng có thực quyền thì huống hồ chi đến Tịch Xuyên.
Bởi thế trước giờ bà Tịch chưa từng để ý quá đến chuyện này.
Nhưng bà Tịch không ngờ rằng với cậu ba Nguyễn và Tịch Xuyên thì Nguyễn Thị chỉ là lớp vỏ ngoài bề mặt mà thôi.
Đến mười Nguyễn Thị cũng không thể bì được với tài sản thật sự của bọn họ, đương nhiên nhà họ Nguyễn chẳng là cái thá gì cả.
Nhưng bà Tịch hoàn toàn không biết đến chuyện này, bà ta luôn cho rằng mình có thể khống chế Tịch Xuyên, ví dụ như lần này cuối cùng thì Tịch Xuyên cũng đã chịu cưới Nguyễn Trà My.
Bà ta cứ ngỡ rằng lân này Tịch Xuyên chịu cưới Nguyễn Trà My thì mọi chuyện đã ổn định, nhưng bà ta không ngờ rằng Hứa Dinh Dinh lại xuất hiện vào lúc này.
Hai năm trước, bà ta không nên mềm lòng mà buông tha cho con ả đê tiện đó.
Thật ra người nên gặp chuyện bất trắc trong vụ tai nạn giao thông của hai năm trước không phải là Tịch Xuyên, mà chính là Hứa Dinh Dinh, lúc ấy người cầm lái phải là Hứa Dinh Dinh mới đúng.
Nhưng không biết vì sao mà cuối cùng người gặp nạn lại là Tịch Xuyên.
May mà lúc ấy Tịch Xuyên không bị thương nặng lắm, chẳng bị nguy hiểm đến tính mạng, cũng không để lại di chứng nào.
Thật ra lúc ấy Tịch Xuyên không bị thương ở vùng đầu, không hề bị mất đi ký ức…
Danh Sách Chương: