Mục lục
Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2576

Lúc trước Tô Khiết giúp Nguyễn Hạo thần lấy được cổ phần của Nguyễn thị từ trong tay ông cụ Nguyễn, tuy rằng Tô Khiết tính toán giỏi, nhưng ông cụ Nguyễn cũng có sự chuẩn bị, người cáo già như ông cụ Nguyễn thì cho dù làm chuyện gì cũng sẽ để lại đường lui cho mình.

Nguyễn Hạo thần nghe ông cụ Nguyễn nói thì trong lòng cười lạnh, bởi vì anh đã sớm hết hy vọng với bọn họ, cho nên lúc này anh vô cùng bình tĩnh, không hề có gợn sóng, khóe môi khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở miệng nói: “Như ông mong muốn.”

“Cháu? Cháu có ý gì? Cái gì như ông mong muốn? Cháu nói rõ ràng đi?” Ông cụ Nguyễn nghe Nguyễn Hạo thần nói thì sửng sốt, Nguyễn Hạo thần nói như ông mong muốn, nhưng vẻ mặt và giọng điệu của Nguyễn Hạo thần làm cho ông có một linh cảm không tốt.

Nguyễn Hạo thần quay đầu, không nói thêm gì nữa.

“Nguyễn Hạo thần, rốt cuộc cháu muốn làm gì? Cháu muốn làm gì?” Ông cụ Nguyễn thật sự nóng nảy, phản ứng của Nguyễn Hạo thần làm cho ông lo lắng, ông thật sự sợ Nguyễn Hạo thần làm chuyện quá đáng.

Tiếng quát của ông cụ Nguyễn càng lúc càng lớn, nhưng Nguyễn Hạo thần không định trả lời.

Cậu năm Tào nhìn phản ứng của Nguyễn Hạo thần thì cũng hiểu là không cần nói tiếp, coi như anh ta đã cho ông cụ Nguyễn một cơ hội, nhưng rõ ràng ông cụ Nguyễn không nắm lấy mà còn làm cho mọi chuyện đi xa hơn.

Vừa rồi anh ta cầm điện thoại đến tai Nguyễn Hạo thần, giọng ông cụ Nguyễn lớn như thế nên anh ta cũng nghe thấy, vào lúc này ông cụ Nguyễn còn uy hiếp anh ba, hơn nữa ông cụ Nguyễn vẫn dùng Nguyễn thị uy hiếp anh ba, ông cụ Nguyễn không hề hiểu anh ba.

“Tào Du, cậu làm gì vậy? Cậu đưa điện thoại cho Hạo thần, tôi còn chưa nói xong đâu.” Ông cụ Nguyễn nhìn phát sóng trực tiếp thấy cậu năm Tào cầm điện thoại ra khỏi tai Nguyễn Hạo thần thì càng nóng nảy, ông cũng quát lớn với cậu năm Tào.

“Ông nội Nguyễn, anh ba còn có việc, ông có chuyện gì thì nói sau đi.” Cậu năm Tào nói xong thì cúp điện thoại.

Từ trước đến nay cậu năm Tào ăn nói khéo léo, ở trước mặt người lớn luôn rất ngoan ngoãn, nhưng lúc này thái độ của anh ta với ông cụ Nguyễn có chút lạnh nhạt, vừa rồi anh ta nghe thấy ông cụ Nguyễn nói trước khi chuyển cổ phần Nguyễn thị cho anh ba đã có sự chuẩn bị khác.

Vừa rồi ông cụ Nguyễn dùng điều này uy hiếp anh ba, rõ ràng ông cụ Nguyễn đã sớm tính toán, anh ta đã gặp không ít nhà giàu mưu tính, nhưng chưa thấy ai mưu tính với người thân của mình như thế!

Khó trách anh ba muốn làm như vậy, anh ba có người ông như thế cũng thật là đáng thương.

“Làm sao bây giờ? Hiện tại làm sao bây giờ? Tôi thấy dáng vẻ của Hạo thần thì sợ là sẽ xảy ra chuyện.” Bà cụ Nguyễn nhìn video phát sóng trực tiếp cũng thấy rõ mọi chuyện, lúc này bà cụ Nguyễn thật sự lo lắng.

“Tôi sẽ qua đó, tôi lập tức qua đó, tôi nhất định không thể để nó làm bậy.” Ông cụ Nguyễn đặt điện thoại xuống rồi đứng dậy đi ra ngoài.

“Bây giờ ông đi đến đó cũng không kịp nữa.” Bà cụ Nguyễn vẫn luôn nhìn chằm chằm video phát sóng trực tiếp, bà ta thấy Nguyễn Hạo thần đã đứng ở trước mặt phóng viên, rõ ràng anh định nói gì đó.

“Không còn kịp rồi, đã không kịp nữa rồi, Hạo thần muốn nói chuyện.” Bà cụ Nguyễn cau mày, không nhịn được nói: “Sao đứa nhỏ này lại làm cho người ta không bớt lo vậy chứ? Chúng ta luôn suy nghĩ cho nó, sao nó lại đối xử với chúng ta như thế? Sao nó không thể hiểu nỗi khổ của chúng ta chứ.”

Ông cụ Nguyễn dừng bước, con ngươi nhanh chóng nhìn về phía video phát sóng trực tiếp, ông thấy động tác và vẻ mặt của Nguyễn Hạo thần thì cũng hiểu hiện tại mình chạy tới đó cũng không còn kịp rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK